Yến Thanh Ti gật đầu: “Có, rất đau, cười một tí thôi cũng thấy đau khắp mặt rồi.”
Nhạc Thính Phong đau lòng thu tay lại: “Đáng lẽ anh nên tới sớm một chút…”
Anh rất hối hận, việc của công ty có thể so sánh với cô được sao?
Sao không sớm tới đây một chút, sao lại chờ cô xảy ra chuyện mới chạy tới?
Yến Thanh Ti an ủi anh: “Cho dù anh đến thì em vẫn có thể bị bắt cóc thôi… Đừng quá để ý, giờ em đã tốt hơn rồi mà.”
“Anh để ý, không có cách nào không để ý được. Những lúc em gặp nguy hiểm nhất anh đều không có ở đây.” Thanh âm Nhạc Thính Phong khàn khàn, không che giấu được sự tự trách.
“Loại sự tình này chẳng ai muốn xảy ra cả, chúng ta cũng không đoán trước được, cho nên… anh đừng tự trách mình nữa. Sau này cẩn thận chút là được rồi, anh xem, mạng em dai lắm, đại nạn không chết tất có phúc. Em nghĩ vận may của em bắt đầu tới rồi.”
Tối hôm qua xảy ra chuyện nguy hiểm nhưng cuối cùng cũng an toàn, may là có Du Dực…
Đúng rồi, Du Dực…
Yến Thanh Ti nhớ tới Du Dực, cô nói khi tỉnh lại sẽ dẫn ông đi dạo, cô vội hỏi: “Anh có thấy chú Du không?”
Nhạc Thính Phong lắc đầu: “Không… Lúc anh tới thì trong phòng chỉ có em.”
Ánh mắt Yến Thanh Ti ảm đạm: “Chú ấy đi rồi…”
“Lần này vẫn là Du Dực cứu em sao?”
Yến Thanh Ti gật đầu, nói mọi chuyện cho Nhạc Thính Phong nghe.
Cô dựa vào bờ vai anh, nói: “Kỳ thực em biết… Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881749/chuong-1320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.