Tần phu nhân giữ chặt con: “Cảnh Chi, sao con lại nói chuyện kiểu đó với mẹ? Khả Nhân có điểm gì kém? Nhân phẩm, hình dáng, học thức, giáo dưỡng đều là số một số hai, không có gì để soi mói…”
Tần Cảnh Chi đau đầu: “Những thứ đó là những gì cô ta muốn cho mẹ xem, bộ dạng chân chính của cô ta mẹ chưa thấy bao giờ sao?”
“Vậy con nói cho mẹ bộ dạng chân chính của nó là cái gì, chẳng lẽ con gặp rồi?Mẹ sẽ không tin tưởng, danh môn vọng tộc như Tằng gia giáo dục ra con gái chẳng lẽ lại so ra kém Yến Thanh Ti?”
“Đúng, con đã thấy vẻ mặt chân chính của cô ta, thật sự kém Yến Thanh Ti nhiều lắm.Mẹ, mẹ cũng là người đã từng trải qua sóng gió to lớn, mẹ cũng phải hiểu được, mắt mẹ nhìn thấy chưa chắc đã là chân thật. Con thật sự bận đến chết mất, mẹ trở về đi, không cần làm chậm chễ công việc của con.”
Tần Cảnh Chi không muốn nói nhiều nữa, xoay người đi tìm Tống Thanh Ngạn.
Tần phu nhân kêu lên: “ Cảnh Chi, Cảnh Chi,…”
Tần Cảnh Chi nói với trợ lý: “Đưa mẹ tôi về khách sạn nghỉ ngơi.”
“Vâng.”
Mặc kệ Tần Cảnh Chi nói như thế nào, bà đều cảm thấy con vì thích Yến Thanh Ti nên bênh vực cô ta.
Tần Cảnh Chi càng giúp Yến Thanh Ti, Tần phu nhân càng chán ghét cô ta.
Tống Thanh Ngạn nhìn Tần Cảnh Chi đến đây, “Bác gái đi rồi?”
Tần Cảnh Chi mệt mỏi ngồi xuống, “Tôi bảo trợ lý đưa bà về khách sạn rồi.”
Ngồi ở bên,Khả Nhân nói nhẹ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881711/chuong-1282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.