"Dù sao… Nếu ông ấy bị phát hiện giống người vừa giết người kia thì sẽ rất phiền toái.”
Yến Thanh Ti thất vọng: “Tôi… tôi biết rồi, cảm ơn, giúp tôi cảm ơn bác.”
“Đây là việc của tôi. Hẹn gặp lại tiểu thư.”
“Hẹn gặp lại.”
Cúp điện thoại, Yến Thanh Ti đưa mắt nhìn trời, thời tiết mùa thu thật đẹp.
Trong lòng cô mất mát, nhưng nhìn trời thì lại dần vui vẻ trở lại, không sao… Chỉ cần chú ấy có thể bình yên ra ngoài, không phải thụ án, không phải ngồi tù, cô tin là sẽ có ngày họ gặp lại nhau.
Hơn nữa, giờ cô đang ở phim trường, dù không bị truyền thông tiếp cận nhưng có nhiều du khách tới đây, còn có nhiều phóng viên ngầm, đó là một vọng thị phi luẩn quẩn. Nếu Du Dực không tới cũng tốt. Kỳ thực, cô không nhất định phải gặp được ông, cô chỉ muốn tận mắt thấy ông được bình an, được tự do mà thôi.
Dù thế nào, Du Dực có thể ra ngoài, đối với cô mà nói cũng là chuyện đáng mừng nhất rồi. Tảng đá trong lòng cô cuối cùng cũng biến mất.
Buông lỏng tâm tình, buổi chiều Yến Thanh Ti quay phim càng thêm hào hứng.
Cuộc sống ở phim trường rất vất vả và buồn tẻ, nhưng Yến Thanh Ti lại có cảm giác chính mình đang sống, đang cố gắng làm việc.
Nhưng tâm tình của Yến Thanh Ti chỉ tốt được hai ngày, sau đó cô lại có cảm giác là lạ, giống như sau lưng có người nhìn chằm chằm vào mình.
Buổi chiều, kết thúc công việc trở về, Yến Thanh Ti quay đầu nhìn ra sau, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881702/chuong-1273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.