Đây là nơi tập kết rác của trấn, mỗi ngày sẽ có một xe rác tới đây chuyển rác đi.
Bỏ lại Tằng Niệm Nhân, cả người Tiểu Từ nhẹ nhõm hẳn.
Quay đầu nhìn một gã đàn ông nằm dạng chân tay trên bãi rác, mưa rơi khắp người, cậu hỏi: “Mưa suốt đêm thế này liệu có làm sao không?”
Diệp Thiều Quang ngáp một cái, duỗi duỗi lưng, quay người ra về.
“Dù sao cũng đã xảy ra chuyện rồi.”
“Ờ… Thôi… Coi như tôi chưa hỏi.”
Trở về khách sạn, khắp nơi vẫn vắng hoe, hai người không ai nói chuyện mà tự trở về phòng của mình.
Bởi vì thể lực tiêu hao nhiều nên hai người thay đồ xong là nằm lăn ra ngủ ngay.
Diệp Thiều Quang trước khi ngủ còn nhắn cho Nhạc Thính Phong nói: “Tôi giúp cậu thu thập tình địch, nhớ là cậu nợ tôi một cái nhân tình.”
Nhạc Thính Phong bị tin nhắn đánh thức, mở ra nghe được giọng của Diệp Thiều Quang thì tâm tình tốt vô cùng.
Anh liếc mắt nhìn người ngồi đối diện, nhất thời cảm thấy đau đầu: “Hạ Lan à, tôi cầu xin cậu đấy, tôi là người đã có vợ, để cô ấy biết hơn nửa đêm tôi vẫn ở cùng một người đàn ông khác thì cô ấy sẽ lột da tôi mất.”
Hôm nay Hạ Lan Phương Niên tới Nhạc gia, trong nhà chẳng còn ai, chỉ có hai thằng đàn ông với nhau.
Nhạc Thính Phong không về phòng ngủ, nếu có bị vợ hỏi thì anh sẽ nói là ngồi ở sô pha phòng khách cả đêm.
Hạ Lan Phương Niên không nói chuyện, sắc mặt cũng không tốt lắm.
Nhạc Thính Phong hỏi dò:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881698/chuong-1269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.