Chương trước
Chương sau
Hạ An Lan nói xong, không thèm để ý xem bên kia phản ứng thế nào liền cúp máy.
Ông rất hiểu Yến Thanh Ti, tính tình không tốt, tính rất ương ngạnh, nhưng căn bản không phải là cô gái chủ động gây chuyện.
Nếu nó đã ra tay nghĩa là đối phương đã chọc giận tới nó, cho nên nó mới phát hỏa, Hạ An Lan vừa nghe người ta nói thế đã không thèm để ý luôn rồi.
Nhạc phu nhân vừa rồi nghe lỏm được, chờ ông cúp máy liền hỏi: “Có kẻ nào không não lại đi bắt nạt Thanh Ti nhà ta thế?”
Hạ An Lan nở nụ cười, vuốt mặt bà: “Không có đâu, nghe hình như là Thanh Ti thu thập cháu gái của Tằng gia.”
“Ai?”
“Tằng Khả Nhân, em có biết không?”
“Biết, tất nhiên là biết, là nữ chính trong phim Tiêu Phòng Điện. Không được, tôi phải tới đoàn làm phim ngay mới được, tôi không ở đó, tiểu tiện nhân kia lại cả ngày tìm cách khi dễ Thanh Ti.” Nhạc phu nhân nói xong liền xốc chăn muốn xuống giường.
Hạ An Lan lại ôm bà kéo vào lòng: “Hơn nửa đêm rồi còn đòi đi đâu, ngủ đi.”
“Ngủ cái gì mà ngủ, tôi đi chuẩn bị đồ đạc.”
Hạ An Lân bất đắc dĩ lắc đầu, cười nói: “Thanh Ti cạo trọc đầu con nhà người ta, còn dội sơn từ đầu xuống chân người ta, em nói xem nó còn cần em sao?”
Nhạc phu nhân sửng sốt, một lát sau mới nói: “Thật thế à, Thanh Ti nhà mình lợi hại quá!”
“Muộn lắm rồi, nó đã đi ngủ lâu rồi, chờ ngày mai em hãy gọi điện hỏi nó một chút xem.”
Nhạc phu nhân ngẫm lại cũng thấy đúng: “Chuyện đó… được rồi…”
Hạ An Lan vỗ vỗ vào sau lưng bà: “Ngủ đi.”
Nhạc phu nhân ngáp một cái, không quay người lại mà nằm im một hồi rồi ngủ luôn.
Chờ bà ngủ say, Hạ AN Lan nghiêng người, một tay chống đầu nhìn bà, trên mặt đầy vẻ tươi cười dịu dàng: “Hôm nay là ngày thứ 9 rồi.”
Hôm nay là ngày sống chung thứ 9 của bọn họ, đã vượt qua thời gian một tuần rồi.
Dường như Nhạc phu nhân cũng đã quên luôn ước định một tuần giữa hai người, bà quên nên Hạ An Lan rất vui vẻ.
Ông muốn bà quen thuộc với mình, quen sự tồn tại của ông, tạo thành thói quen rồi thì bỏ sẽ rất khó…

Sáng sớm Yến Thanh Ti vừa dậy đã nhận được điện thoại của Nhạc phu nhân.
“Thanh Ti, hôm qua Tằng Khả Nhân bắt nạt con à?”
Yến Thanh Ti kinh ngạc: “Sao mẹ biết vậy?”
“Tối hôm qua bên Tằng gia gọi điện báo cho bác của con, nói con bắt nạt cháu gái nhà họ, còn bắt con đi xin lỗi, mẹ nghe thấy hết.”
Yến Thanh Ti nở nụ cười ái muội: “A… Mẹ nghe được ạ?”
Buổi tối, nghe bác nói chuyện điện thoại, vậy chính là… ở trên giường rồi.
Nhạc phu nhân không nghe ra ý tứ của Yến Thanh Ti, lại hỏi: “Tằng Khả Nhân lại làm sao à?”
“Không có gì đâu ạ! Haizz, con dâu mẹ người gặp người thích nên bị người ta đố kị cũng đúng thôi. Đúng rồi, mẹ, hai ngày nay thắt lưng của mẹ sao rồi?”
Mặt Nhạc phu nhân đỏ lên, vấn đề thắt lưng này, bà đúng là…
“Đã tốt hơn nhiều rồi, ngày nào bác của con cũng xóa bóp giúp mẹ… Khụ… khụ… khụ… A, đột nhiên mẹ nhớ tới một chuyện, mẹ đi đã. Nếu ai bắt nạt con thì con cứ nói với mẹ, mẹ qua đánh chết nó.”
Yến Thanh Ti cười hắc hắc: “Mẹ, chuyện giường chiếu nên điều độ, không nên nhiều quá, mẹ cũng không được để bác làm xằng làm bậy. Dù sao… a… tuổi tác cũng lớn rồi.”
“Con… Con đừng có nói bậy, mẹ đương nhiên… từ chối, nhưng ông ấy… Khụ khụ, không nói nữa, cúp máy đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.