Sắc mặt giận dữ của Nhạc phu nhân biến mất không còn tăm tích, ánh mắt cũng dần bình tĩnh lại: “Ông nghĩ tôi còn trẻ lắm sao? Tôi đã từng này tuổi rồi, tôi không có thời gian chơi đùa với ông.”
“Tôi không đùa.” Hạ An Lan nói rất thành thật.
“Không đùa, vậy ông muốn làm gì? Tôi đã nói rồi, chúng ta không thể nào.” Biểu tình của bà có chút lạnh lùng, sau đó bà cười châm biếm một cái: “Còn nói thích tôi… Ông có bao giờ nghĩ cái “thích” của ông đáng giá bao nhiêu không?”
Hạ An Lan nói: “Đừng giận, chúng ta bình tĩnh nói chuyện.”
“Tôi với ông chẳng có gì để nói, lập tức để tôi đi.” Nhạc phu nhân nghiến răng nghiến lợi.
Hạ An Lan ngồi đối diện Nhạc phu nhân, nhìn bà chăm chú: “Tôi thích em, điểm ấy tôi cực kỳ rõ ràng.”
Nhạc phu nhân cự tuyệt không chút lưu tình: “Thế ông có biết là tôi không thích ông không hả?”
Giờ trong lòng bà rất loạn, loạn tới mức bà bắt đầu ăn nói lung tung rồi.
Hạ An Lan thật sự thích bà sao? Thích bao nhiêu đây? Ông ấy mà thích được bà mới là chuyện lạ đấy?
“Cái này không phải trọng điểm.”
“Vậy đâu mới là trọng điểm?”
Hạ An Lan cười nhẹ: “Thời gian không là vấn đề, sớm muộn rồi cũng sẽ thích, đây mới là trọng điểm.”
Nhạc phu nhân ngửa đầu cười nhưng trong lòng lại không cười tí nào: “Ha ha… Ông thật quá tự tin rồi!”
Hạ An Lan nói: “Không phải tôi tự tin, bởi vì tôi tin rằng em chính là người dành cho tôi. Tôi biết vì sao em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881659/chuong-1230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.