Yến Thanh Ti gật đầu: “Đúng vậy, người đã chết rồi, nhưng ông có biết bà ta chết thế nào không?”
Lão gia tử căn bản không dám nhìn vào mắt Yến Thanh Ti: “Không phải là… bị… bị em chồng giết sao?”
“A… Xem ra… bác cũng không nói với ông rồi.”
Lão thái thái hỏi: “Nói cái gì?”
Yến Thanh Ti vẫn nhìn thẳng vào ông ngoại mình, cô đáp: “Nói rằng kỳ thực Hạ Như Sương không phải do Du Dực giết, mà là bị con giết, cũng không đúng, không phải là bị con giết, mà là bà ta bắt lấy tay đang cầm dao của con chĩa vào chính mình, sau đó từ trên tầng 4 của tòa nhà nhảy xuống. Ông có biết sao bà ta lại làm thế không? Bởi vì bà ta muốn hãm hại, bà ta muốn kéo con làm đệm lưng. Bà ta mà chết, trên con dao lại có dấu vân tay của con, ông nói xem, con không phải là hung thủ thì là gì đây?”
Nghe tới đây, sắc mặt của hai ông bà lão đều thay đổi.
Nhạc Thính Phong định ngăn cản Yến Thanh Ti, nếu Hạ An Lan đã không nói gì thì tạm thời cũng không nên để hai ông bà biết quá nhiều chuyện này.
Anh kéo tay Yến Thanh Ti, thế nhưng cô không động, vẫn tiếp tục nói: “Mà Du Dực vì giúp con nên mới từ trên lầu nhảy xuống, rút con dao kia ra, xóa đi dấu vân tay của con, sau đó… trước khi Hạ Như Sương tắt thở đã cho bà ta một dao cuối cùng… Ông chắc cũng không biết, trước khi chết, bà ta còn nói mấy điều…”
“Bà ta nói, bà ta hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881639/chuong-1210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.