Cổ họng bị cắt đứt có cảm giác gì, Hạ Như Sương không biết...
Bởi vì bà ta không kịp cảm nhận nhiều hơn...
Trước khi nhảy xuống, Hạ Như Sương còn nghĩ, chết cũng tốt, ít nhất không còn bị Yến Thanh Ti hành hạ, ít nhất có thể kéo một người lót đường.
Nhưng lần này, hình như bà ta chết quá thảm!
Cảnh sát chạy tới, mỗi người rút ra một khẩu súng nhắm thẳng vào Du Dực: "Không được cử động, bỏ vũ khí xuống, nếu không chúng tôi sẽ bắn."
Du Dực đứng lên, trên mặt ông là máu của Hạ Như Sương, ấm áp, nóng bỏng.
Hạ Như Sương đã chết hẳn, cuối cùng bà ta cũng đã chết... chết trên tay ông, coi như là tâm nguyện cuối cùng của ông đã được hoàn thành.
Du Dực không có nửa điểm vui vẻ sau khi trả thù xong. Hạ Như Sương chết có gì mà vui, bà ta chết cũng không thể khiến người ông yêu sống lại.
Tất cả là tại ông vô dụng, để Hạ Như Sương sống lâu đến vậy.
Du Dực bỏ xuống con dao dính máu, nhấc chân đá nó ra xa, đưa hai cánh tay lên.
Ông từ bỏ mọi chống cự.
Chuyện duy nhất muốn làm cũng đã làm xong, thời gian còn lại thì có ở đâu cũng có gì khác nhau.
Những viên cảnh sát kia không quá tin tưởng người trước mắt này đã đầu hàng, theo như những gì trình báo chẳng phải đây là một tên tội phạm vô cùng hung hãn sao, bọn họ từ từ đi về phía trước.
Các vệ sĩ muốn ngăn lại nhưng nghe được thanh âm Du Dực đè thấp chỉ có bọn họ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881627/chuong-1198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.