Yến Thanh Ti mở to miệng nhưng rốt cuộc lại chỉ có thể thở dài một tiếng: "Aizzz..."
Nhạc Thính Phong nhớ tới Hạ An Lan bèn hỏi: "Mới sáng sớm bác tới khách sạn làm gì, đến tìm em có chuyện gì sao?"
Yến Thanh Ti thở dài một tiếng lắc đầu, sao mới sáng sớm đã đến khách sạn? Sao lại đến tìm cô chứ?
Người ta ở nguyên một đêm ở đây chứ không phải đến tìm cô nha.
Nhạc Thính Phong nhìn vẻ mặt của Yến Thanh Ti, hỏi: "Chẳng lẽ không phải đến tìm em sao?"
"Dĩ nhiên không phải đến tìm em, là em thấy bác..." Yến Thanh Ti muốn nói nhưng lại không cách nào nói ra được, em thấy bác đi từ phòng mẹ ra.
Nhạc Thính Phong thấy Yến Thanh Ti cứ xoắn xuýt, rất khó hiểu: "Bác làm sao?"
"Em... thôi, ngủ thêm chút nữa, ngủ dậy ăn cơm rồi qua Hạ gia."
Yến Thanh Ti muốn nói nhưng lại không thể nói, nhỡ đâu mẹ chồng không muốn chuyện này truyền ra ngoài thì sao? Nếu mẹ muốn nói thì cứ để tự bà nói với Nhạc Thính Phong đi.
Cô nhảy xuống ghế salon, chân trần chạy thẳng lên giường.
Nhạc Thính Phong ù ù cạc cạc không hiểu ra làm sao.
Anh không ngủ được, nhìn Yến Thanh Ti nằm bên lăn qua lộn lại, hỏi: "Không phải em muốn ngủ sao? Ngủ được không đấy?"
Yến Thanh Ti nói: "Ngủ rồi, đừng ồn ào."
Nhạc Thính Phong bật cười.
Yến Thanh Ti nằm trên giường mà xoắn xuýt. Hôm nay cô đã có cái nhìn mới về bác mình, đây nhất định là... đen đến tận cùng sẽ thành trắng! Chưa thấy ai có thể phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881614/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.