KHÔNG NGỦ GHẾ SALON THÌ NGỦ CHUNG GIƯỜNG
Hẳn là ý như vậy sao? Lần này bà có hiểu lầm không?
Hạ An Lan cởi cúc áo, "Bà không hiểu sai đâu, chính là ý này."
Nhạc phu nhân che miệng, chết tiêu, lại vô tình nói ra.
Hạ An Lan xoay người đi vào phòng tắm, Nhạc phu nhân vội vàng đuổi theo: "Ai cho ông ngủ lại? Ông đi ra ngoài, Hạ An Lan, ông không được ỷ vào mình là người quyền cao chức trọng mà đi đùa giỡn lưu manh người khác, có tin bây giờ tôi gọi người đuổi ông ra ngoài không?"
Hạ An Lan: "Vậy bà thử gọi xem."
"Ông... ông, đồ không biết xấu hổ."
Hạ An Lan một bước đi vào phòng tắm, xoay người nói: "Tôi muốn tắm, bà muốn vào chung?"
Nhạc phu nhân vội vàng lui về sau: "Bớt tự kỉ đi, ai muốn tắm cùng ông?"
Hạ An Lan nghiêm túc nói: "Đây chính là bà tự nói, tôi cũng chưa nói gì, hay là... thật lòng bà cũng muốn đi?"
Nhạc phu nhân: "Cút."
Đóng cửa phòng tắm lại, giọng của Hạ An Lan từ bên trong bay ra: "Bà có thể tự mình thử xem có thể đột phá phòng tuyến của Ngự Trì để chạy ra ngoài hay không."
Nhạc phu nhân...
Đồ chết tiệt, tên khốn khiếp này, công tư lẫn lộn, dám để Ngự Trì tới giúp ông ta... cưa bà.
Nhạc phu nhân cảm giác tim gan có chút nhói đau, bà nghe tiếng nước chảy rào rào truyền ra từ phòng tắm, có nên xông ra ngoài không đây?
Nhưng vừa nghĩ tới Ngự Trì to con kia, Nhạc phu nhân nuốt nuốt nước miếng, mẹ nó.
Đúng rồi, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881611/chuong-1182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.