TÔI SẼ KHÔNG CHỊU TRÁCH NHIỆM VỚI ÔNG ĐÂU
Nhạc phu nhân đang định mắng người thì bị câu nói này của Hạ An Lan làm cho chấn động.
Mẹ nó... Tôi còn chưa đồng ý mà! Đến nhà tôi làm gì, nhà tôi có gì mà đến?
Sao bà cứ có cảm giác bị người ta cưỡng ép thế nhỉ?
Nhạc phu nhân ngỡ ngàng, đầu óc lúc này không đủ dùng nữa.
Hạ An Lan buông Nhạc phu nhân ra, thấy mọi người đang thò đầu nhìn lén ở phía xa, ông nhếch mép cười.
Ngự Trì, thư kí và vệ sĩ lập tức đuổi theo.
Thư kí hỏi: "Thưa ngài, ngài không ăn sáng nữa sao?"
Hạ An Lan: "Không ăn nữa."
Ông đi rất nhanh, hội Ngự Trì cũng chẳng đoán nổi ông đang nghĩ cái gì.
Thư kí lén liếc mắt nhìn, Nhạc phu nhân đang đứng trơ ra đó như pho tượng, sao anh lại cảm thấy Tổng thống đi hơi nhanh thế nhỉ, là để tránh khỏi... ngượng ngùng sao?
Trời ơi, anh phát hiện ra được chuyện lớn rồi này.
Nhạc phu nhân cuối cùng cũng phản ứng lại kịp, bà bịt đôi môi đã tê dại của mình lại, mặt bỗng đỏ bừng. Ngoảnh lại đã thấy Hạ An Lan sắp đi ra tới cửa rồi, bà liền hét lên: "Hạ An Lan, ông là đồ lưu manh, ông đừng có hòng mà tới nhà tôi, tôi sẽ không chịu trách nhiệm với ông đâu."
Nói xong, Nhạc phu nhân nhấc chân về, chưa đi được mấy bước đã thấy một đám người đang nhìn lén mình.
Nghĩ tới việc vừa xong bị Hạ An Lan hôn lại còn bị mọi người vây xem, Nhạc phu nhâm cảm thấy gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881595/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.