Chương trước
Chương sau
KHÔNG NGHĨ TỚI CON TIỆN NHÂN NÀY CŨNG CÓ CHÚT BẢN LĨNH
Yến Thanh Ti nhìn hai trang, hỏi: "Tài liệu này nhìn có vẻ rất bình thường."
Hạ An Lan chỉ chỉ cái ghế để Yến Thanh Ti ngồi xuống, nói: "Con cứ xem tiếp đi, người đại diện pháp lí của tập đoàn Niết Bàn là Lâm Chính Phi, là một người không tồn tại, tập đoàn này tham gia vào rất nhiều lĩnh vực, con nhìn xem loại hình kinh doanh gì cũng có, bất động sản, xe hơi, điện tử, giải trí, mĩ phẩm…"
Yến Thanh Ti nhìn một chút, đúng là đếm cũng không hết, cô gật đầu: "Đúng là rất nhiều, dường như không phân được nghề chính và nghề tay trái? Từ tài liệu thì thấy tập đoàn này có vẻ rất khổng lồ."
Hạ An Lan cười nhạt: "Hạng mục kinh doanh nhiều, sổ sách cũng phức tạp, thế nên càng dễ làm giả hơn."
Yến Thanh Ti giờ mới hiểu được mấu chốt: "Ý bác muốn nói là sổ sách của bọn họ có vấn đề?"
"Nhìn bề ngoài thì giống như mỗi năm đều có thu vào, khoản lãi hàng năm cũng rất cao, nhưng... những thứ này đều là giả tưởng, cái tập đoàn này chẳng qua chỉ là một cái vỏ thôi, bọn họ lợi dụng cái vỏ bọc hỗn loạn này để thuận lợi rửa tiền."
Yến Thanh Ti cả kinh: "Rửa... tiền?"
Hạ An Lan gật đầu: "Không sai, chính là một công ty rửa tiền, cái bên ngoài nhìn thấy cũng chỉ là cái vỏ thôi."
"Nó rửa tiền cho ai?"
"Du gia."
Yến Thanh Ti cảm giác mình có thể sắp sếp mọi chuyện, nhưng vẫn còn nhiều điểm đáng nghi vấn: "Bác cứ nói tiếp, trong đầu con còn vài chỗ nghĩ không thông."
Hạ An Lan tiếp tục nói: "Thật ra, nhiều năm qua, Du gia luôn có hoạt động buôn lậu trốn thuế, hơn nữa còn là số lượng khổng lồ, mà lợi nhuận kếch xù này tất nhiên không thể ghi vào sổ sách của công ty rồi."
Yến Thanh Ti lật văn kiện: "Vậy ý của bác là tập đoàn Niết Bàn này thật ra chỉ là công ty giúp Du gia rửa tiền?"
"Ngược lại, không thể nói là rửa cho Du gia, chính xác mà nói thì phải là rửa tiền giúp Hạ Như Sương. Sau khi cô ta gả vào Du gia, Du gia muốn mượn thân phận của cô ta nên kéo cô ta xuống nước. Rất nhanh, cô ta đã tiến vào việc buôn lậu của Du gia, nhưng xem chừng người đàn bà này không thỏa mãn với việc chỉ giúp Du gia cho nên mới lợi dụng con đường buôn lậu nhiều năm của Du gia để tự mình buôn lậu, lấy được tiền lời lãi thông qua Niết bàn để rửa sạch."
Yến Thanh Ti đột nhiên có cảm giác được xem đến đây là đủ rồi, cô lắc đầu: "... Người đàn bà này thật đúng là... con phải nhìn bà ta bằng con mắt khác rồi."
Cô thật sự không ngờ Hạ Như Sương còn có can đảm như vậy, dám dây vào con đường buôn lậu.
Yến Thanh Ti hỏi: "Nhưng... bà ta làm một mình sao?"
Hạ An Lan nói: "Có lẽcả hai vợ chồng bọn họ đều tham gia vào."
Hạ Như Sương có thể âm thầm lợi dụng con đường buôn lậu của Du gia thì tất nhiên Du gia không thể nào không biết, trừ khi có người ra sức giấu diếm.
Mà Du Khiên bắt đầu nắm quyền của Du gia từ rất sớm, cho nên chỉ có ông ta mới có thể đem chuyện này giấu đi.
Yến Thanh Ti cảm khái nói: "Thật không ngờ... bà ta lại có thủ đoạn như vậy. Loại tội phạm kinh tế như này hẳn nên để Thính Phong nghe một chút, con không mở công ty căn bản không hiểu những thứ này. Vậy bây giờ cái công ty này hẳn rất đáng tiền?"
Hạ An Lan kiên nhẫn nói: "Cái công ty này chỉ là một công cụ rửa tiền, từ bên ngoài nhìn vào thì loại công ty có đến 30 năm hoạt động như này chắc chắn có rất nhiều tích lũy. Trước đây còn có thể nói như vậy, nhất là mấy công ty thành lập vào mấy chục năm trước, việc đầu tư vào bất động sản và cổ phiếu rất kiếm được tiền. Nhưng có điều, mấy năm nay thị trường được chính phủ điều tiết, bọn họ kinh doanh không thuận lợi, làm ăn ở mặt nổi vẫn luôn... lỗ vốn."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.