"Tôi có thể ra ngoài là vì có một bác sĩ trong viện đưa tôi ra. Sau khi ra ngoài, tôi bị bịt mắt, có một người nói với tôi, hắn có thể cho tôi cơ hội để trả thù, tôi liền đồng ý. Sau đó... tôi được đưa tới Hải Thành, tôi đợi ở cửa khách sạn bốn tiếng đồng hồ liền gặp được cô."
"Vây là từ đầu tới cuối cô đều không biết là kẻ nào sai cô giết tôi? Cô cũng không biết người này?" Yến Thanh Ti lấy tấm hình của Hạ Như Sương ra.
Nếu từ đầu tới cuối Yến Minh Châu không biết gì, vậy Du Dực không có lí nào lại đưa cô ta tới đây cả.
Yến Minh Châu lắc đầu: "Tôi không biết, từ trước đến giờ tôi chưa từng tiếp xúc chính diện với kẻ bảo tôi giết cô bao giờ."
Khi Yến Thanh Ti tỏ ra hơi thất vọng, Yến Minh Châu lại nói: "Nhưng... tôi từng thấy người đàn bà trên tấm ảnh này."
Yến Thanh Ti sốt sắng hỏi: "Lúc nào? Ở đâu?"
"Năm cô 8 tuổi, lúc vừa mới lên thành phố, mẹ tôi biết cô và mẹ cô tới nên đã cãi nhau với ba tôi một trận, sau đó đưa tôi và Minh Tu về Diệp gia."
Yến Minh Châu chỉ sinh sau Yến Thanh Ti có vài tháng, khi ấy cô ta cũng sắp 8 tuổi rồi, đã nhận thức được mọi thứ xung quanh..
"Buổi tối ngày hôm đó, tôi không ngủ được nên lén chạy ra khỏi phòng, tôi không biết lúc đó là mấy giờ nhưng cũng biết là rất muộn, vì tất cả mọi người đều đã ngủ. Tôi thấy Diệp Kiến Công vội vàng chạy xuống lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881568/chuong-1139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.