Cánh tay của Hạ Như Sương chảy máu ròng ròng, mồ hôi đọng thành từng giọt trên trán, bà ta đã không phân biệt nổi là đang đau hay đang sợnữa rồi.
Yến Thanh Ti nhảy xuống giường, khom người nhặt con dao gọt hoa quả lên, cười nói: “Ái chà, thật ra tôi cũng không ngờ được là bà sẽ đến đây thật đâu, tôi phải cảm ơn sự phối hợp của bà mới được. Chỉ là… vai diễn của bà cũng nên đến lúc kết thúc rồi, dù sao, diễn lâu như vậy, khán giả…cũng cảm thấy chán ngán lắm rồi.”
Cả người Hạ Như Sương run lên bần bật, nghiến răng nói: “Mày đừng có mà… vội đắc ý.”
Yến Thanh Ti nhướng mày: “Tôi cứ đắc ý thế đấy thì làm sao nào? Hôm nay, bây giờ, tôi… là người thắng. Trước đây tôi đã từng nói với bà như thế nào nhỉ, có tôi ở đây bà đừng hòng có cơ hội xoay người.”
Yến Thanh Ti nói với ra ngoài cửa: “Ông ngoại, ông xem đi này, đây chính là đứa con gái nuôi mà ông nhận về đấy, đứa con gái nuôi mà trong lòng ông xem như con gái ruột. Ông xem bà ta lương thiện, hiếu thảo, hiểu chuyện đến nhường nào này… ông phải nhìn cho rõ vào.”
Hạ Như Sương giật bắn mình quay phắt lại, gương mặt vì đau đớn mà trở nên nên dúm dó dữ tợn vào thời khắc này lại tràn đầy kinh ngạc cùng không thể tin nổi.
Bà ta nhìn Hạ An Lan, Hạ lão gia, Nhạc phu nhân lần lượt đi ra, tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức bà ta căn bản không kịp làm gì khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881547/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.