Hạ Như Sương vội vã hỏi: “Chú ơi… con muốn đến thăm cô có được không ạ? Con rất lo lắng cho cô, muốn biết tình hình của cô như thế nào rồi?”
Hạ lão gia do dự một lát rồi nói: “Chuyện này để tính sau đi vậy, giờ này chắc Thanh Ti đang ở đó, nhỡ mà nó lại đánh con nữa thì không hay. Đợi tối đến, con bé quay về khách sạn rồi con hẵng đến.”
Hạ Như Sương gật đầu: “Được ạ!”
Hạ lão gia chắp tay sau lưng đi rồi, Hạ Như Sương nhìn theo bóng ông khuất xa, mới nói với y tá rằng: “Đưa tôi về phòng.”
“Được.”
…
Lúc quay về, Hạ Như Sương bảo y tá đẩy mình đi vòng qua phòng bệnh của Hạ lão thái, nhìn từ đằng xa, trước cửa phòng không có ai đứng canh giữ.
Về đến phòng bệnh, thấy trước cửa không có ai, Hạ Như Sương cúi đầu, khoé môi nhếch lên.
Bà ta nói với cô y tá: “Tôi muốn hoa quả, có thể lấy cho tôi một con dao gọt hoa quả đến đây được không?”
Y tá nhìn nhìn cổ tay của bà ta: “Cái này…”
Hạ Như Sương vội nói: “Cô yên tâm đi, tôi không tự sát nữa đâu. Lúc trước tôi tự cắt cổ tay mình chỉ là vì…không còn cách nào khác, lúc đó cảm thấy chỉ có cái chết mới có thể chứng minh cho sự trong sạch của mình.”
Cô y tá tức giận nói: “Bà thật đáng thương, bà chẳng giống người xấu một chút nào cả. Cái cô Yến Thanh Ti đó…thật sự đúng là…Uổng cho trước kia tôi còn xem phim của cô ta, không ngờ cô ta lại là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881544/chuong-1115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.