Du phu nhân gật đầu: "Vâng!"
Bà ta đang định lên lầu lấy hành lý, Hạ An Lan không nhanh không chậm nói: "Đợi đã..."
Du Khiên vội nói: "Xin hỏi, còn chuyện gì cần dặn dò sao?"
Khi đối diện với Hạ An Lan, Du Khiên luôn cảm thấy không thoải mái. Ông ta không dám gọi ông là anh rể, cũng không dám xưng anh em thân thiết, lại không tiện gọi ông là “ngài” như người khác.
Trước mặt Hạ An Lan, ông ta luôn có cảm giác kém hơn ông mấy bậc, mỗi lần tới Hạ gia, ông ta vừa mong Hạ An Lan không có nhà, lại vừa mong ông sẽ ở nhà.
Hạ An Lan đảo mắt nhìn Du phu nhân, nhàn nhạt đáp: "Các người có thể đi, nhưng cô ta thì không được."
"Tại... tại sao?"
Du phu nhân tỏ ra khó hiểu, hỏi: "Anh Lan, sao vậy? Có phải trong nhà còn chuyện gì cần em làm nữa không?"
Hạ An Lan mặt không đổi sắc: "Không dám làm phiền. Cô mà làm thêm chuyện gì nữa, Hạ gia chúng tôi... chắc tan đàn xẻ nghén hết mất!"
Mặt Du phu nhân trắng bệch: "Anh Lan... anh, anh... nói vậy là có ý gì?"
Tay Du phu nhân bất giác nắm chặt lại, móng tay găm vào da thịt, nhưng bà ta không cảm thấy gì hết.
Bà ta hơi hoảng loạn, Hạ An Lan là người nếu không nắm chắc chuyện gì hoàn toàn, ông tuyệt nhiên sẽ không để lộ bất cứ tiếng gió gì.
Yến Thanh Ti chậm rãi đứng dậy, cô từ từ bước tới: "Ý... ở trên mặt chữ đấy. Du phu nhân, bà làm bộ làm tịch lâu như vậy không cảm thấy mệt sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881505/chuong-1076.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.