Nhạc phu nhân vừa nghe thấy thế thì ho khan càng dữ dội, bế, bế... bế rồi?
Đây là chuyện từ bao lâu rồi, vì cái lông gì mà mẹ bà chưa bao giờ nói tới?
Hạ An Lan nâng môi cười: "A... nhớ ạ!"
Tiếng ho khan của Nhạc phu nhân lại càng vang dội hơn. Nhớ? Chuyện mấy trăm năm trước còn nhớ, lừa quỷ hả?
Hạ lão thái thì lại rất vui vẻ, nói tiếp: "Lúc ấy Tiểu Ái còn chưa được sinh ra, con nhìn Mi Mi đáng yêu còn nói thích nó, phải ôm con bé về nhà, còn nói Mi Mi là của con. Lúc ấy vì thế mà đánh nhau với Tô Nguy một trận!"
Yến Thanh Ti phì cười, không nhịn được mà hỏi một câu: "Vậy... ai thắng ạ?"
Hạ An Lan liếc mắt nhìn tới, Yến Thanh Ti lập tức ngậm miệng, ánh mắt lại nhìn nhìn về phía Hạ lão thái.
Hạ lão thái: "Mi Mi, con còn nhớ An Lan không?"
Nhạc phu nhân cuối cùng cũng ngừng ho khan, mặt đỏ tưng bừng, cực kì không tình nguyện mà ngẩng đầu nhìn lên: "Cái này... cái này... nhớ..."
Từ "không rõ" còn chưa nói xong, Nhạc phu nhân liếc thấy nụ cười thâm sâu của Hạ An Lan thì bị dọa tới mức sửa miệng luôn: "Nhớ, nhớ... nhớ rõ..."
Hạ An Lan cười cười hỏi: "Ồ... nhớ cái gì?"
Tròng mắt Nhạc phu nhân vẫn xoay xoay, con mẹ nó, chuyện hồi nhỏ ai nhớ nổi, nên bịa chứ thế nào nữa? Bịa thế nào giờ?
Hạ An Lan lại hờ hững nói một câu: "Xem ra... là không nhớ rồi đúng không?”
Trái tim Nhạc phu nhân như bị xiết một cái, bật thốt lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881462/chuong-1033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.