Chương trước
Chương sau
Hạ An Lan nói như thể nói đùa nhưng những lời này là sự thật, Hạ gia chưa có người nối dõi, ông bà Hạ cũng đã từng nhiều lần ám chỉ với Hạ An Lan, dùng hàng nghìn phương pháp chỉ mong ông sẽ kết hôn, sinh một đứa trẻ, sau này thậm chí còn hạ thấp yêu cầu không kết hôn cũng được, dù sao... có con là được, Hạ gia cũng không thể đến đời ông thì đoạn tử tuyệt tôn.
Nhưng Hạ An Lan vẫn thế, bỏ ngoài tai tất cả, không kết hôn, giữ mình trong sạch, tất cả mọi thứ đều hoàn mỹ đến nỗi trong mắt người khác, ông không phải người phàm nữa rồi.
Hai ông bà nhà họ Hạ cũng tìm rất nhiều những cô gái trẻ, xinh đẹp, dịu dàng lại ưu tú nhã nhặn hiền lành... loại nào cũng có, ai ông cũng đều đối xử rất dịu dàng ân cần nhưng ông lại không hề cho họ bất cứ cơ hội nào.
Về sau, ông làm chức vị ngày càng cao, công việc cũng ngày càng bận rộn, ông bà Hạ cũng không quản được nữa.
Hạ An Lan vẫn luôn một mình một bóng cho tới bây giờ, lúc này ông đang rất vui mừng vì đã tìm được Yến Thanh Ti - thế hệ sau duy nhất của của Hạ gia.
Yến Thanh Ti méo mặt, tò mò hỏi: "Sao bác lại không kết hôn? Bởi vì... vẫn chưa gặp được người vừa ý sao?"
Hạ An Lan cười nhẹ nói: "Cũng coi là như vậy đi..."
Kỳ thực, chuyện ông không vẫn chưa kết hôn có rất nhiều lí do, nhưng nguyên nhân trọng yếu nhất chính là cái chết của người em gái ông yêu thương nhất, đến giờ ông vẫn không thể nguôi ngoai.
Lúc ông còn học đại học cũng từng quen bạn gái, nhưng cô gái kia thấy trong ví ông luôn để ảnh em gái mà mãi không chịu đổi thành ảnh cô ấy thì lại ghen tuông nói: Người chết nhiều năm như thế rồi, còn có cái gì đáng giá mà kỉ niệm, chả lẽ còn quan trọng hơn cô ấy sao? Nếu không đổi lại ảnh thì chia tay.
Vì thế, Hạ An Lan chia tay, rất quả quyết, không hề cho cô gái ấy một chút xíu cơ hội nào.
Một người con gái mà ngay cả đứa em gái chết yểu của ông cũng không bao dung được thì lấy tư cách gì mà được đứng cùng với ông?
Chính vì vậy, Hạ An Lan càng trở nên lạnh lùng, bình tĩnh, trầm ổn hơn, không bao giờ để lộ quá nhiều sắc thái biểu cảm và ngày càng khó động lòng trước bất kì người nào.
Nếu như một người phụ nữ ngay cả việc khiến ông động tâm cũng không làm được, vậy thì tại sao ông phải kết hôn với người ta?
Hôn nhân không phải là chuyện vì cần kết hôn nên kết hôn, nếu như chỉ vì một đứa trẻ nối dõi ông càng không muốn.
Càng về sau, công việc của ông càng trở nên bận rộn, vị trí đứng cũng càng cao, trái tim lại càng cứng rắn, càng khó rung động, trong cuộc sống của ông sớm đã không cần cái gọi là tình yêu, giống như trong những tiểu thuyết tu tiên vậy, bỏ đi thất tình lục dục, tu luyện tới cảnh giới càng cao thì càng siêu phàm thoát tục.
Yến Thanh Ti lại hỏi: "Bác... vậy bác... lúc bác ở một mình, không cảm thấy cô đơn sao?"
Một con người, cho dù có lợi hại cỡ nào những cũng sẽ có đôi lúc cảm thấy cô quạnh.
Hạ An Lan cảm thấy đứa bé này rất có ý tứ, không giống với những người khác, cho tới bây giờ chưa từng ai chú ý đến liệu ông có cảm thấy cô đơn hay không.
Ông nói: "Không biết được, lúc bác ở một mình, trong đầu đều nghĩ là... vấn đề ngoại giao, dân sinh, kinh tế, lãnh thổ, quân sự, có quá nhiều công chuyện nên không có thời gian hưởng thụ sự cô đơn."
Yến Thanh Ti thầm than thở, nhìn mà xem, nhìn mà xem, làm một nhân vật lớn như vậy cũng không phải là chuyện dễ dàng, ngay cả lúc ở một mình đầu óc cũng không được nghỉ ngơi, trong đầu đều suy nghĩ cho lợi ích của quốc gia.
Yến Thanh Ti nghiêng đầu hỏi: "Như thế thì thật bận rộn quá! Nhưng mà... nhưng đến ngày bác rời khỏi vị trí này, không phải lo lắng những việc này nữa thì bác tính thế nào?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.