Yến Thanh Ti đã chuẩn bị sẵn lời chào hỏi, lại không cách nào nói ra được.
Là thật?
Còn sống?
Đây là cái quỷ gì thế?
Yến Thanh Ti nghiêng đầu nhìn Nhạc Thính Phong, mặt anh lúc này cũng đầy vẻ hoang mang, lại nhìn Nhạc phu nhân, bà vẫn còn chìm trong nỗi khiếp sợ bị mẹ ruột lạnh nhạt chưa tỉnh lại được.
Tô lão gia cũng nhìn chằm chằm vào mặt của Yến Thanh Ti. Lần này tới đây, Yến Thanh Ti nghĩ mấy người già chắc sẽ không thích mấy cô gái trang điểm lòe loẹt nên cô chỉ bôi một ít kem chống nắng, ngay cả đồ trang sức cũng không đeo.
Nhưng mà, khuôn mặt mộc không trang điểm này của cô lại càng giống người trong tấm hình mấy chục năm về trước.
Trên đời này cũng có nhiều khuôn mặt giống nhau, nhưng giống đến mức độ này thì hoàn toàn không dám tưởng tượng.
Yến Thanh Ti bị nhìn đến phát sợ, nói:"Cái đó... cái đó… Tô lão phu nhân, ngài… ngài đang nói gì vậy?"
Tô Tiểu Tam bước lên giải vây: "Bà nội, có phải là nên để họ vào nghỉ ngơi trước không nhỉ?"
Nghe vậy Tô lão thái mới giật mình, "Khụ... vì cháu có khuôn mặt rất giống một người bạn già của bà nên bà có chút kích động. Vào trước đã, các con cũng mệt cả rồi."
Sau đó liền kéo Yến Thanh Ti vào phòng khách.
Yến Thanh Ti có cảm giác hình như cô đã phát hiện ra được nguồn gốc tính tình của Nhạc phu nhân là di truyền từ đâu rồi.
Mà thân thể của Tô lão thái tốt thật nha, sức kéo thật mạnh mẽ.
Bà nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881321/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.