"Còn nữa... Hôm qua tôi đã quét dọn nhà cửa, thông gió cho anh ấy rồi... Vậy anh hỏi lại anh ấy một lần, anh ấy chắc chắn không gặp tôi à, ngày mai tôi đi mất rồi?"
Cảnh sát chuyển lời tới Diệp Thiều quang, kết quả anh chỉ nói một câu.
"Đi thì đi, cũng đâu phải đi rồi không về nữa."
Cảnh sát đặt đồ xuống: "Con người cậu thật là, một cô gái xinh đẹp như vậy, hết lần này tới lần khác tới thăm cậu, cậu lại có thái độ này. Cậu nói xem, cậu mà cứ thế này, sau này ra rồi cũng khó tìm được vợ lắm đấy."
Diệp Thiều Quang không nói gì, anh liếc nhìn những thứ Quý Miên Miên mua cho mình.
Đa số là đồ ăn vặt của lũ trẻ con, anh bĩu môi, nào là khoai tây chiên, bánh bích quy, sô cô la, tất cả đều là những thứ mà Quý Miên Miên thích ăn. Cô tưởng rằng những thứ cô thích thì anh cũng sẽ thích, thật ra thường ngày anh mua những thứ này không phải đều chỉ vì cô thôi sao, còn anh thật sự không thích chút nào cả.
Tuy anh rất ghét những thứ này, nhưng Diệp Thiều Quang vẫn nhếch mép cười, lúc này tâm trạng anh tốt lắm.
Quý Miên Miên là người luôn giữ đồ ăn, không bao giờ chịu nhường người khác, nhưng không ngờ cô lại mang những thứ mình thích đến đây. Có thể thấy, đối với cô mà nói, Diệp Thiều Quang không phải là người có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Biết được chuyện này, Diệp Thiều Quang cảm thấy trong lòng anh như đang có một đàn bướm đang tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881319/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.