Yến Thanh Ti cố ý khiêu khích, nhưng điều đó lại chẳng khiến Diệp Kiến Công tức giận, nét phẫn nộ lướt qua gương mặt ông ta rồi biến mất, nhanh chóng khôi phục lại vẻ ban đầu.
“Vậy tôi xin được cám ơn cô Yến trước. Đáng tiếc, tôi đây tuổi tác tuy đã cao nhưng sức khoẻ vẫn còn tốt lắm! Mà ngược lại cô Yến đây thì... người ta vẫn thường hay nói hồng nhan bạc mệnh, cô Yến cẩn thận đừng giẫm phải vết xe đổ của mẹ cô đấy.”
Xung quanh toàn bộ đều là người của nhà họ Diệp, không có một người nào dám mở miệng, sáng sớm ở khu nghĩa trang có chút lạnh. Hoặc có lẽ là do ở đây ít người đến, hoặc là nơi đây là nơi yên nghỉ của người chết nên âm khí nặng, một cơn gió thổi qua cũng khiến cho người ta sởn da gà, lạnh sống lưng.
Ai cũng có thể nghe được rành mạch cuộc nói chuyện giữa Yến Thanh Ti và Diệp Kiến Công.
Màu son đỏ trên môi của Yến Thanh Ti còn đẹp hơn cả máu, đuôi mắt nhướng lên khiến cho đôi mắt có vẻ dài thêm, gương mặt xinh đẹp có thêm vài phần anh khí, đặc biệt là khi cô cười, khoé miệng cong cong, rõ rành rành là một mầm tai hoạ.
Không ít đàn ông nhà họ Diệp nhìn thấy gương mặt đó đều dại ra, si mê.
Yến Thanh Ti bật cười rất to: “Tôi biết tôi đẹp, không cần ông Diệp phải nhắc nhở, và điều này thì rất nhiều người đều biết. Còn về phần sống chết của tôi thì… lại càng chằng cần ông quan tâm. Tôi ấy à, quả thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881315/chuong-886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.