Du Hí liên tục gật đầu: "Cháu không nói dối, tuyệt đối không nói dối... Chú Hai, cháu nhất định thành thật trả lời mọi vấn đề, chỉ cần cháu biết nhất định sẽ nói hết."
Du Hí ở trước mặt Du Dực ngoan cực kì, ngoan đúng nghĩa cháu trai, nửa chữ "không" cũng không dám nói.
Anh ta sợ chú Hai muốn chết, nếu có thể không gặp thì kiên quyết không gặp. Ác mộng lớn nhất của đời người cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi!
Du Hí nhớ tới lần bị nhúng đầu vào bồn cầu, cảm giác kia... mẹ nó, có thêm một cái mạng nữa cũng không chịu được đâu.
Chỉ hy vọng lần này chú hai không biến thái như vậy, ít nhất lần này cũng cho anh uống nước sạch.
Một lát sau Du Dực vẫn không lên tiếng. Du Hí run lẩy bẩy, chú hai ơi, chú hai à, chú muốn hỏi nhanh lên đi, chết sớm siêu sinh sớm, đừng hành hạ người khác như vậy.
"Chú... chú hai... chú... có gì muốn hỏi thì chú cứ hỏi đi!"
Du Dực đứng lên, cởi quần áo bệnh nhân của Du Hí ra.
Du Hí run rẩy, đệch mợ, chú hai muốn làm gì, lại có thủ đoạn mới sao?
Cởi quần áo của Du Hí ra rồi, Du Dực liền nhìn thấy sợi dây chuyền trên cổ kia, quả thật giống như lời Yến Thanh Ti nói, dây chuyền có mặt hình lá ngân hạnh. Ông kéo giật sợi dây xuống.
Du Dực hỏi: "Cháu bắt đầu đeo sợi dây này từ mấy tuổi?"
"Cháu, cháu, cháu... cháu không nhớ. Lúc cháu bắt đầu biết nhớ thì đã… đeo nó rồi. Chú Hai, chú... chú muốn, cái này...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881267/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.