Chương trước
Chương sau
Diệp Thiều Quang...
Anh cảm thấy nếu tức mà có thể hộc máu thì hiện tại chắc chắn đã mất máu mà chết rồi.
Thế quái nào loại mặt hàng này lại có thể tồn tại ở trên đời?
Diệp Thiều Quang thật muốn thay trời hành đạo một lần, toàn bộ công lực của anh khi đứng trước con người này... hoàn toàn không có đất dụng võ.
Diệp Thiều Quang nghiến răng, tức giận mắng: "Quý Miên Miên, tôi phát hiện cô không những là não tàn mà còn siêu cấp vô lại."
Quý Miên Miên ngây thơ vô tội nói: "Vô lại thì cứ vô lại đi, chính anh nói chỉ cần ngủ một giấc sẽ giúp nữ thần của tôi. Bây giờ chúng ta đắp chung một cái chăn, ngủ chung một cái giường từ tối tới sáng, anh còn muốn đổi ý? Ngủ có rất nhiều cách, ai bảo anh chọn cách kia."
Diệp Thiều Quang hít thở sâu mấy cái, nếu anh ta biết Quý Miên Miên vô lại như vậy tối hôm qua đã không thiện tâm mà tha cho cô ta, nên đem cô ta... đem cô ta...
Diệp Thiều Quang phát hiện mình ngày càng vô dụng, mỗi lần đều đợi xảy ra chuyện rồi mới hối hận.
Tất cả thủ đoạn của anh ta, tất cả những toan tính thâm độc kia đứng trước Quý Miên Miên đều trở thành vô dụng
Quả nhiên, dùng thủ đoạn đùa bỡn kẻ ngu ngốc không khác gì đem đàn mà gảy tai trâu.
Trên người Quý Miên Miên chỉ bọc ga trải giường, sau một loạt động tác mạnh, ga trải giường đã sớm tuột xuống tận đâu đâu, bộ ngực dán sát vào lưng Diệp Thiều Quang. Theo cử động của Quý Miên Miên, Diệp Thiều Quang có thể cảm nhận rõ rệt được sự mềm mại của chỗ đó truyền tới.
Diệp Thiều Quang lạnh mặt: "Đi xuống...”
Quý Miên Miên càng ôm chặt, cánh tay siết lấy cổ Diệp Thiều Quang: "Không xuống, nếu anh dám táy máy tay chân tôi sẽ quăng anh, sẽ quăng anh đó, anh có tin không?"
Quý Miên Miên đã nói dù có gì xảy ra cũng quyết không bỏ qua cho Diệp Thiều Quang, lãng phí nhiều thời gian như vậy, mặc kệ có làm hay không chỉ cần cô cảm thấy đã làm là được.
Diệp Thiều Quang bị siết đến hít thở cũng khó khăn, anh chống tay vào khung cửa, thở hổn hển.
"Không đợi cô quăng tôi, tôi đã bị cô siết cổ chết rồi biết không hả?"
Quý Miên Miên nới lỏng tay một chút: "Nếu anh dám đổi ý, ngay bây giờ tôi sẽ chạy ra ngoài kêu: Diệp Thiều Quang thích đàn ông còn lừa tôi ngủ với anh..."
"Cô còn dám nói một chữ nào, tôi lập tức làm chết cô, đem chuyện tối hôm qua chưa kịp làm đều làm hết."
Quý Miên Miên chớp mắt mấy cái...
Diệp Thiều Quang không nghĩ tới, cô ta sẽ nói: "Cũng được, dĩ nhiên có thể làm mà, dù sao tôi cũng đang rảnh..."
Diệp Thiều Quang tức ngực, đau răng, nhức đầu...
Tiếp theo Quý Miên Miên lại quẳng thêm một câu: "Nhưng mà trước đó ảnh phải giải quyết xong chuyện của nữ thần đã, nếu không thì không phải anh làm tôi mà là tôi làm chết anh."
Diệp Thiều Quang đỡ khung cửa, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cô... được... nếu cô muốn như vậy thì tôi làm, xuống đi đã, cô như vậy làm sao tôi gọi điện được."
Quý Miên Miên lập tức nhảy xuống, ga trải giường trên người cũng tuột xuống đất lộ ra toàn bộ cơ thể, trong nháy mắt, ánh mắt của Diệp Thiều Quang lại trở nên u oán.
Đột nhiên anh đem Quý Miên Miên kéo vào trong ngực, cúi đầu hôn một cái.
Nhưng mà…
Còn kém 0.01cm là có thể chạm môi rồi thì có người gõ cửa "Cốc… cốc…"
"Thiều Quang, muộn như thế này rồi sao chưa dậy, nhanh dậy đi tôi tìm cậu có chuyện?"
"Sao chưa lên tiếng, không lẽ chơi gái trong phòng sao?"
Diệp Thiều Quang nghe tiếng đã biết người đến là Du Hí, phản ứng đầu tiên của anh là đem Quý Miên Miên nhét vào phòng tắm, cũng ném theo toàn bộ quần áo giày dép của cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.