Chương trước
Chương sau
Tô Tiểu Tam coi như giờ mới thật sự được lĩnh giáo tài ăn nói sắc bén của Yến Thanh Ti. Từ trước đến giờ anh ta vẫn là người khéo đưa đẩy nhất trong nhà họ Tô, cũng được công nhận là biết cách ăn nói, nếu không anh ta cũng sẽ không làm trong ngành ngoại giao. Nhưng anh ta không thể không thứa nhận, cái miệng đó của Yến Thanh Ti thực sự rất lợi hại, hơn nữa còn rất ngông. Chính vì thế mà lần đầu tiên Tô Tiểu Tam cảm thấy một người phụ nữ khi cuồng vọng kiêu ngạo lên lại có thể xinh đẹp đến thế, không cần son phấn, không cần hàng hiệu, không cần châu báu ngọc ngà tô điểm, đi đâu cũng có thể toả sáng xinh đẹp.
Trên đời này có những người phụ nữ khi cười lên rất xinh đẹp, có những người khóc cũng xinh đẹp, thế nhưng cũng có người như Yến Thanh Ti… khi kiêu ngạo cũng rất xinh đẹp!
Tô Tiểu Tam gật đầu: “Từng câu từng chữ cô Yến nói đều rất đúng, cuộc sống của cô tôi không có quyền can thiệp, tôi xin lỗi cô vì những lời tôi đã nói trước đó. Nhưng… tôi không hề cho rằng chúng tôi làm sai, cũng giống như cô đã kiên quyết với chọn lựa của mình, chúng tôi cũng thế.”
Yến Thanh Ti nhún vai: “Tôi cũng không có gì để nói cả, mấy người cũng không phải là người mà tôi cần quan tâm, tại sao tôi phải để ý đến ý kiến của mấy người? Các anh không thích rôi, dựa vào đâu mà tôi phải thích các anh? Tôi không bị điên, thời gian của tôi không nhiều, tinh lực lại có hạn, những người mà tôi quan tâm sống tốt thế là đủ. Còn về phần mấy người, có quan hệ gì với tôi đâu?”
Cho dù những người đó là thân nhân họ hàng của Nhạc phu nhân đi chăng nữa, Yến Thanh Ti cũng không để ý.
Bọn họ không coi cô là người thân, cô càng chẳng có lý do gì để coi bọn họ thành người thân cả.
Cô không phải là người không có người thân, như thế thì đã sao, cuối cùng vẫn bị cô làm cho táng gia bại sản, gia đình tan nát, chui lủi như lũ chuột đấy thôi? Tuy Yến Thanh Ti vẫn còn trẻ, nhưng cô nhìn rõ tình người ấm lạnh, lòng người dễ đổi hơn ai hết.
Tô Tiểu Tam muốn nói, đột nhiên lại không biết phải nói gì?
Theo tư duy logic của người bình thường, đáng ra cô ta phải lấy lòng bọn họ mới đúng? Cô ta lại ngược đời, nói thẳng toẹt, các người không cần tôi, tôi cũng chẳng thèm để ý đến các người. Các anh không thích tôi, thì cũng chẳng liên quan gì đến tôi hết, dù sao tôi cũng không thích các anh.
Yến Thanh Ti chắc là người phụ nữ… có cá tính nhất mà Tô Tiểu Tam đã từng gặp.
“Cô Yến đúng là… người phụ nữ đặc biệt nhất mà tôi từng gặp, chẳng trách lại thuần phục được Nhạc Thính Phong.”
Tính cách của Nhạc Thính Phong tệ hại như thế nào bọn họ đều biết. Lúc còn nhỏ, Nhạc Thính Phong đến nhà họ Tô, người ta không quen ở nhà lạ nhưng mà Nhạc Thính Phong ở nhà bọn họ hoành hành ngang ngược, mấy người bọn họ lúc vừa mới gặp nhau đã đánh nhau cứ phải gọi là ác liệt.
Mấy anh em nhà bọn họ hợp nhau lại đánh hội đồng Nhạc Thính Phong, thế nhưng cũng không thể làm cho Nhạc Thính Phong chịu phục. Sau đó chưa được hai hôm, mấy anh em nhà họ, từng người một bị Nhạc Thính Phong tách ra, hung hãn đánh cho một trận. Thằng nhóc đó tính tình ngang ngược như chó, không chịu phục ai, không chịu nghe ai bao giờ. Nhưng mà, cái thằng như thế lại bị Yến Thanh Ti dạy dỗ trở nên ngoan ngoãn, dễ bảo.
Có đôi lúc không thể không nói các cụ dạy không sai: vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Nhưng… chuyện này cũng chưa chắc đã là chuyện tốt.
Yến Thanh Ti nhếch môi: “Tôi có đặc biệt hay không là chuyện của tôi, hai người chúng tôi như thế nào không liên quan gì đến anh. Nếu như anh thấy ngứa mắt, vậy thì anh nhắm mắt lại không nhìn nữa là được rồi.”
Tô Tiểu Tam không nhịn được cười lên, kiêu ngạo đến thế này cơ mà, đúng là chẳng khác gì Nhạc Thính Phong. Cuối cùng anh nói với Yến Thanh Ti: “Cô Yến thật hài hước, chuyện trong quá khứ của cô, tôi cũng không nên bới lại nữa. Nhưng cô đã tự hỏi lòng mình chưa, hỏi rằng liệu cô và Nhạc Thính Phong có thể đi đến cuối cùng không?”
“Anh nghĩ quá nhiều, quá xa rồi… Trong chúng ta chẳng ai có thể biết tương lai của chính bản thân mình sẽ như thế nào? Tôi chỉ cần biết, bây giờ tôi đang cố gắng để được bên cạnh anh ấy, sau này cho dù tôi có thế nào, anh ấy có thế nào, tôi cũng sẽ không hối hận là được.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.