Nhưng từ lúc gặp được Yến Thanh Ti, Nhạc phu nhân phát hiện trước kia bà dường như quá thiển cận rồi, phụ nữ còn có thể giống như Thanh Ti vậy.
Không băn khoăn, không sợ, không kiêng kị bất cứ thứ gì.
Vì sao người khác có thể làm tổn thương mình mà mình còn phải nhẫn nhịn? Bản thân có thể hiền lành, nhưng quyết không thể để vì sự hiền lành đó mà khiến mình bị tổn thương.
Giống như Yến Thanh Ti từng nói, làm người đôi khi xấu xa một chút sẽ dễ sống hơn nhiều.
"Vậy sao... bác lại nhìn cháu như vậy?" Yến Thanh Ti hỏi.
Nhạc phu nhân liếc về phía Nhạc Thính Phong: "Bác... tối hôm qua con bị con trai bác vác đi, không cứu được con... bác, chột dạ!"
Yến Thanh Ti cười rộ lên: "Sao bác lại phải lo lắng về việc này? Hai chúng con... ai được hưởng lợi của ai còn chưa biết đâu?"
Nhạc Thính Phong trợn mắt nhìn Yến Thanh Ti, nhớ tới tối hôm qua lúc cô đẩy ngã anh xuống, nói: Tôi tới là được rồi, anh không cần khách khí...
Trong lòng Nhạc Thính Phong lại cười ha hả.
Anh để đũa xuống, nói: "Nghỉ ngơi đủ rồi, bây giờ đến lượt chuyện tối qua của hai người. Hai người cũng giỏi lắm, nào, giờ nói cho con biết cái cảm giác sau khi gây án là như thế nào đi?"
Yến Thanh Ti ngẩng đầu, bất lực nhìn: "Bác gái... "
Nhạc phu nhân xua tay lia lịa: "Bác... không phải do bác. Sáng sớm nó đã tới tìm bác, bảo Nhạc Bằng Trình đã báo cảnh sát, bác... bác nhất thời... "
Nhạc phu nhân vừa nghe tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880940/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.