“Nhanh thôi, nhanh thôi…”
“Anh nửa đêm lên cơn thần kinh thế này cứ như thể cắn thuốc ấy.”
Nhạc Thính Phong đau khổ, anh đâu có ‘cắn thuốc, mà là bị mẹ ruột lừa uống một bát thuốc tráng dương bổ thận thì có.
Cuộc ái ân triền miên dài dằng dặc cũng đã đến hồi kết, Yến Thanh Ti vừa mệt vừa buồn ngủ, trước khi cô ngủ còn tức giận nói: “Đợi mai tôi tỉnh lại, đừng để tôi nhìn thấy anh, anh cút xa ra cho tôi.”
Nhạc Thính Phong vội dỗ: “Ngoan, ngủ đi.”
……
Trời sáng, Yến Thanh Ti mở mắt nhìn thấy gương mặt của Nhạc Thính Phong kề sát bên mình, cô nhớ đến chuyện đêm hôm qua, cô hừ một tiếng, đá cho Nhạc Thính Phong một cái.
Động một cái, eo đã đau nhức khó chịu.
Nhạc Thính Phong vẫn không tỉnh, Yến Thanh Ti tức quá đưa tay ra véo má anh, cuối cùng cũng đánh thức được người ta dậy, Yến Thanh Ti cau có: “Cút đi.”
Nhạc Thính Phong đang buồn ngủ, hừ một tiếng: “Đây là nhà anh, em dám bảo anh cút đi à?”
Yến Thanh Ti hừ lạnh một tiếng: “Vậy thì được, anh không cút, tôi cút.”
Nói rồi, cô xốc chăn cả người để trần muốn xuống giường, Nhạc Thính Phong hết hồn chim én, vội kéo cô lại: “Đừng, đừng, em đừng có động đậy… ông đây không so đo với em, anh cút! Dù sao anh cũng quen rồi.
Nhạc Thính Phong kéo Yến Thanh Ti lại, để cô nằm xuống, đắp chăn cho cô.
“Em ngủ đi, ông đây đúng là thiếu nợ em mà, lần trước đã không so đo với em rồi, em cứ đợi đấy, xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880862/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.