Một câu đợi về nhà của Nhạc phu nhân như đâm thẳng vào tim Yến Thanh Ti. Chữ "nhà" với cô thật quá xa vời.
Nhưng từ khi Nhạc phu nhân và Nhạc Thính Phong xen vào cuộc đời cô, cuộc sống của cô lại có nhiều ấm áp hơn, như một bát cháo nóng được đưa tới vào mỗi buổi sáng sớm vậy.
Không phải mùi vị cháo mua ngoài đường, mà là mùi vị chính tay mẹ nấu.
"Bọn con vẫn ổn, chỉ là chút vết thương ngoài da thôi."
Nhạc phu nhân nhìn Yến Thanh Ti thở dài: "Đó cũng là vết thương mà, bác thấy mấy tấm hình trên mạng, khi ấy quả thật quá nguy hiểm."
Nhạc Thính Phong không nói gì, anh bày cơm Nhạc phu nhân mang tới, nhíu mày hỏi: "Mẹ, không có thịt à?"
Nhạc Phu nhân đập anh một cái: "Thịt cái gì mà thịt, mới sáng sớm ngày ra, mang cái cho mà ăn là tốt lắm rồi còn không biết điều."
Yến Thanh Ti húp một hụm cháo bách hợp táo đỏ, không quá ngọt, nhưng khi vào miệng rồi lại đọng lại vị ngọt thơm, cô cười nói: "Con thích lắm."
Nhạc phu nhân sờ đầu cô: "Ăn nhiều vào đi."
Nhạc Thính Phong bĩu môi, anh chẳng muốn ăn cháo tí nào, ai........ mặt đau quá!
Nhạc phu nhân bỗng hô lên: "Ô, con trai, sao mặt con lại bị thương thế này."
Nhạc Thính Phong, ngã cái rầm.........
Anh tức giận nói: "Mẹ, từ lúc mẹ vào đây tới giờ, có phải mẹ chẳng thèm nhìn con lấy một cái đúng không."
"Phải đấy!" Nhạc phu nhân còn chẳng thèm nghĩ đã trả lời, bà quả thật không hề nhìn tới anh.
Dù sao thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880822/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.