Giờ cô đã thả lỏng hơn rất nhiều, khi nhìn Nhạc Thính Phong cũng có một ít ỷ lại.
Hạ Lan Phương Niên nhắm mắt lại, đầu của anh hiện giờ rất buốt, mắt cũng rất đau.
Trước khi tìm thấy cô, cô chính là toàn bộ cố gắng và hi vọng của cuộc đời anh nhưng khi tìm được cô rồi anh phát hiện bản thân mình hình như đã bị mất phương hướng rồi...
........
Đã nằm viện thì phải thông báo cho người nhà nếu không thì ăn cái gì?
Nhạc phu nhân suýt lên cơn đau tim khi nhận được điện thoại, vội vã xách cặp lồng cơm chạy đến bệnh viện.
Bước vào phòng bệnh, hai mắt đỏ hoe nhìn Yến Thanh Ti và Nhạc Thính Phong: "Hai cái đứa này, sao suốt ngày làm người khác phải lo lắng như thế, mới dứt mắt ra là hai đứa đã dắt tay nhau vào viện nằm rồi, thương thế có nặng lắm không?....."
Còn chưa nói xong thì nhìn thấy Hạ Lan Phương Niên nằm ở một giường bệnh khác, ngẩn ra một chút rồi nói: "Ơ, Hạ Lan đấy à..."
Hạ Lan Phương Niên đứng dậy chào Nhạc phu nhân: "Bác Nhạc."
Nhạc phu nhân bối rồi nhìn hộp cơm trong tay mình: "Cháu...bác chỉ mang theo hai phần cơm."
Hạ Lan Phương Niên vội vàng nói: "Không sao đâu ạ, mẹ cháu cũng sắp tới đây rồi."
"Ồ, như vậy à, thế cháu ngồi chờ nhé."
Nói rồi, vỗ vào bả vai Nhạc Thính Phong một phát: "Hai cái đứa này, còn không lo ăn đi còn ôm ôm ấp ấp? Ăn xong lại ôm tiếp."
Nhạc Thính Phong nghe mà thấy buồn cười, ôm ôm ấp ấp, sao giống như là đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880805/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.