Nhạc Thính Phong tằng hắng cổ họng: “Tôi…đó cũng là vì muốn tốt cho em thôi, tránh để em bị người khác đụng chạm mà em còn không biết à, ông đây bận rộn cả ngày, mà vẫn tranh thủ thời gian đến đưa cơm cho em đấy, em biết điều chút đi…”
Nhạc Thính Phong lo Yến Thanh Ti sẽ tính sổ với anh, cầm áo vest lên: “Một đám người ở công ty vẫn đang đợi tôi kìa, hôm nay không dạy dỗ em nữa, tối nay…tôi lại đến.”
Yến Thanh Ti liếc xéo anh một cái, Nhạc Thính Phong mở cửa, đúng lúc gặp chị Mạch đang định gõ cửa.
Chị Mạch ngẩn ra: “Nhạc…tổng…”
Nhạc Thính Phong hếch cằm lên: “Khụ…tôi đến thăm hỏi nhân viên một lát.”
Chị Mạch kinh ngạc nhìn Nhạc Thính Phong rời đi, đợi anh ta đi xa rồi, cái thân hình tròn trịa của chị gần như lăn vào trong phòng.
“Thanh Ti, sếp vừa bảo sếp đến thăm hỏi nhân viên ấy hả?”
Yến Thanh Ti gật đầu: “Đúng thế, đến đưa sự ấm áp, thăm hỏi nhân viên.”
“Đưa cái gì ấm áp cơ?”
“Đưa bữa sáng.”
Chị Mạch nhìn thấy nửa hộp sườn trên bàn, vươn tay ra muốn lấy, liền bị Yến Thanh Ti nhanh tay nhanh mắt cầm đi mất.
Chị Mạch nói: “Cùng là nhân viên, đãi ngộ như thế này…thật đúng là không công bằng, gì thì gì em cũng phải để chị thử một miếng chứ.”
Yến Thanh Ti sờ sờ moi ra mấy đồng tiền xu đưa cho chị Mạch: “Trời nóng thế này chị đi mua cái kem ăn cho mát đi, béo thế này rồi không cần thịt nữa đâu.”
Chị Mạch bóp hai cái đồng xu, tức điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880788/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.