Cảnh sát........ Vâng anh trâu bò, anh có tiền, đồ thần kinh!
Lên xe, Yến Thanh Ti kéo áo khoác Nhạc Thính Phong xuống, cô tóm tóc nói: "Xin lỗi, đâm nát xe anh mất rồi, về tôi sẽ đền cho anh."
Nhạc Thính Phong thấy dáng vẻ lãnh đạm của Yến Thanh Ti, hai mắt sưng đỏ, lòng anh như bị đâm mấy cái.
Anh nhếch miệng cười một cách không đàng hoàng: "Được thôi, vậy đêm nay em ở bên tôi đi."
Anh cũng muốn an ủi cô vài câu, nhưng có lẽ giờ thứ Yến Thanh Ti không cần nhất chính là an ủi.
Yến Thanh Ti ngẩn ra một lúc mới hiểu, chữ "pei" mà anh nói không phải là "bồi" trong đền tiền, mà là "bồi" trong bồi ngủ, cô cười: "Tối nay không được rồi, để hôm khác nhé, đưa tôi về Cẩm Tú Viên đi."
(赔/陪 đều có âm đọc giống nhau là "péi", Nhạc thái tử nói là 陪 , Yến Thanh Ti nghe hiểu thành 赔)
"Không, tôi không đưa em về đó được, Yến Tùng Nam đang cắm chốt ở đó chờ em kìa." Nhạc Thính Phong nhấn ga, lái xe về nhà mình.
Yến Thanh Ti nhíu mày, giờ cô không muốn thấy Yến Tùng Nam, cô sợ, cô sẽ không kiềm chế được mà giết ông ta mất.
"Thế, đưa tôi tới đoàn làm phim Trấn Hồn Khúc đi vậy."
Nhạc Thính Phong đưa tay chọc lên mặt Yến Thanh Ti: "Nhìn em thế này mà tôi có thể an tâm để em đi quay phim được sao? Để người phụ nữ của mình cả ngày vất vả bên ngoài, ngay đến thời gian nghỉ ngơi cũng không có, chỉ có thằng đàn ông vô dụng mới làm ra được chuyện đấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880778/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.