Yến Minh Châu vùng vẫy muốn ngồi dậy: "Đây là đâu, tôi không nên ở chỗ này, ba, ba, ba..."
Một bác sĩ nói: "Bệnh nhân đang trong trạng thái kích động, ngăn cô ta lại, không cho phép tự tổn thương chính mình và người khác, tiêm cho cô ta một mũi an thần."
Mấy người y tá nghe thấy thế liền đè tay Yến Minh Châu ra tiêm thuốc vào.
Mí mắt Yến Minh Châu ngày càng nặng, cảnh tượng trước mắt cứ lắc lư, lúc sắp mất đi ý thức, cô ta dường như nhìn thấy hình ảnh mơ hồ của Yến Tùng Nam, cố gắng mở miệng nói: "Ba... ba... ba... đây là đâu... "
Trong nháy mắt có một tia không đành lòng lướt qua mắt Yến Tùng Nam.
" Đừng trách ba, cũng đừng hận ba, có hận thì hận Yến Thanh Ti ấy, chính nó đã ép ba làm như vậy, nếu con có thể rời khỏi nơi này thì hãy tìm tới nó mà báo thù."
...
Trên đường quay về Nhạc trạch, Yến Thanh Ti nhịn không được mở miệng hỏi: "Bác.. sao bác tốt với cháu thế?"
Con ngươi Nhạc phu nhân khẽ chuyển động, có chút không được tự nhiên: "Con... ờ thì là bác kêu Thính Phong dẫn con qua, nếu như con bị người khác bắt nạt, người mất mặt không phải là bác à, với lại... Nếu là người khác thì bác còn không để tâm đâu, nhưng mà với Trương Tố Nhã, bác mà để bà ta đụng tới một cọng lông của cháu, chắc thằng con bác sẽ nhắc đi nhắc lại chuyện này mãi mất."
Nhạc Thính Phong cười cười: "Mẹ, con mà là người như vậy sao?"
"Không phải như thế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880773/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.