Yến Thanh Ti hừ lạnh một tiếng: "Nói cứ như anh hôn ít lắm ấy."
Phòng của cô lần nào Nhạc Thính Phong muốn vào chả vào bằng được đấy thôi, con ma men say tới trình độ này còn vẫn nhận rõ đường.
Nhạc Thính Phong cúi đầu cắn lên môi Yến Thanh Ti: "Lão ta có thể so được với tôi sao? Lão ta là cái gì, là một lão già, còn hôn em, hừ... tôi chỉnh chết cái lão."
Mùi rượu trên người Nhạc Thính Phong nồng nặc đến nỗi Yến Thanh Ti nghĩ anh ta chắc phải bò ra từ hầm để rượu quá.
Yến Thanh Ti đẩy Nhạc Thính Phong ra: "Sao hai chú cháu nhà anh không uống chết luôn đi còn mò về làm gì, đi xuống."
Nhạc Thính Phong "hừ" một tiếng: "Không...tôi không xuống... tôi muốn lên...(Giường)."
Yến Thanh Ti, đệch, vẫn còn lưu manh tới mức độ này, rốt cuộc là say hay không say?
Yến Thanh Ti nghiến răng: "Thế thì cút sang một bên, đây là phòng của tôi, anh không có tiền ra ngoài đường mà ngủ đừng có mà tranh giường với tôi."
Nhạc Thính Phong cũng không biết là say thật hay là giả, miệng lầm ba lầm bầm: "Tôi không cút, tôi muốn cút (giường) với em..."
Nói rồi, cúi đầu hôn lên đôi môi của cô, cắn nhẹ, nhẹ nhàng nói: "Muốn... xóa hết mùi mà lão ta lưu lại, trên người em chỉ được phép có mùi của tôi... chỉ có thể là của tôi...."
Trong bóng đêm đen tối không nhìn rõ được mặt đối phương, Yến Thanh Ti chỉ có thể cảm nhận được sự nóng bỏng từ cơ thể Nhạc Thính Phong, mùi rượu tỏa ra từ người anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880710/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.