Giang Lai không nhịn được mà âm thầm hỏi thăm tổ tông nhà Nhạc Thính Phong một lượt, sếp lại phát điên cái gì chứ.
Nhưng dưới dâm uy* của Nhạc Thính Phong, Giang Lai đành phải cố gắng sắp xếp một chuyến hành trình tới Cảnh Thành.
*Tiếng lóng chỉ uy quyền hoặc sự ép buộc của một ai đó
Giang Lai buồn bực, chạy đi tìm Khúc Kính hỏi lí do.
Khúc Kính vừa nghe liền bật cười: "Cậu bị ngu à, đương nhiên là Yến Thanh Ti đang quay phim ở Cảnh Thành rồi."
"Nhưng...sếp muốn đi thì cứ đi sao còn bắt tôi lấy danh nghĩa của công ty để sắp đặt hành trình nữa."
Khúc Kính lắc lắc đầu: "Cậu không cách nào hiểu nổi tâm lí của một người mắc bệnh kiêu ngạo giai đoạn cuối đâu."
Anh ta lại gõ gõ bàn nói tiếp: "Đơn thương độc mã chạy qua chẳng khác nào tự thừa nhận "anh muốn gặp em", dùng danh nghĩa của công ty thì có thể lấy cớ "Tôi không muốn gặp cô đâu nhưng mà có việc qua đây nên mới thuận tiện qua xem cô", hiểu chưa?"
Miệng Giang Lai méo xệch: "Đờ mờ... nói một câu "anh muốn gặp em" thì chết sao?"
"Không chết, nhưng sẽ mất mặt chết."
...
Nói tới Yến Thanh Ti thì cô vừa ngồi máy bay tận hai tiếng, bay tới Cảnh Thành còn chưa kịp thu thập sắp xếp lại hành lý đã bị đạo diễn gọi tới phim trường.
Quá trình quay bộ phim này có thể nói là khá thăng trầm, chuyện của Hứa Thiến Hi khiến cho Phùng đạo diễn như ăn phải thuốc nổ lúc nào cũng có thể chửi mắng người khác, bồi thường là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880701/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.