Không phải Yến Thanh Ti không muốn bảo vệ Thang Ngọc Dao, nhưng mà năng lực của cô còn chưa đạt đến trình độ đó, nhìn thấy Thang Ngọc Dao chịu khổ sở như thế mà cô không làm được gì, cô đã kéo cô ấy vào trong vũng bùn này lại không có cách nào để khiến cô ấy thoát thân một cách an toàn.
Nhạc Thính Phong ra tay, cuối cùng cũng khiến cho Yến Thanh Ti thở phào nhẹ nhõm, thật tốt, có thể trả lại cho Thang Ngọc Dao một chút công bằng.
Câu cảm ơn này của Yến Thanh Ti là phát ra từ tận đáy lòng cô, không có châm chọc, cũng chẳng phải cười đùa, rất chân thành.
Bỏ qua tất cả, Nhạc Thính Phong là người đầu tiên chìa tay ra giúp đỡ cô, cô nghĩ, cho dù sau này hai người đường ai nấy đi nhưng phần ân tình này cô sẽ nhớ mãi.
Ngược lại Nhạc Thính Phong nghe thấy thì kinh ngạc cực kì, anh thấy cô cứ là lạ thế nào, hình như có chuyện gì thế nên tự đông bỏ qua ba chữa Yến Thính Phong: “Em, hừm…. không cần cảm ơn, coi như là món quà mà ông chủ tôi đây tặng cho em nhân dịp em gia nhập Nhạc thị, ai bảo em là người của tôi, sao có thể khoanh tay đứng nhìn người của mình bị ức hiếp thế được.”
Yến Thanh Ti cong môi: “Tôi còn phải quay phim, cúp máy trước nhé.”
“Từ từ đã…”
“Có chuyện gì?”
“Đương nhiên là có việc rồi, tối nay có bận không?”
Yến Thanh Ti trả lời lại anh rất thẳng thừng: “Không có thời gian lên giường với anh đâu.”
Nhạc Thính Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880659/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.