Nhạc Thính Phong: "Tao thiệt mà tao lại vui đấy, mày lăn về đây cho tao!"
Khúc Nhạc ở bên ngoài gào vào: "Mấy chuyện này đều là Giang Lai nói với em hết, cậu ta lắm mồm nhất, anh muốn thì đi mà tìm cậu ta."
Giang Lai ở nhà hắt xì một cái.
Sau khi Khúc Kính lặn mất, Nhạc Thính Phong còn ngồi lại trong phòng một lúc lâu, giờ anh rất hay thẫn thờ, cảm thấy cuộc đời thật nhàm chán.
Trước đây anh không hề cảm thấy cuộc sống lại khô khan tới vậy, giờ anh mới phát hiện, đặt biệt là buổi tối, lúc không ngủ được, anh cảm thấy rất chán, rất cô đơn.
Tay Nhạc Thính Phong bất giác sờ lên đồng xu trong túi.
Con người khi có tiền mới có thể nói câu "Tao dùng tiền đập chết mày". nhưng Yến Thanh Ti rõ ràng chẳng có tiền, một kẻ nghèo xác xơ như cô lại cứ thích dùng tiền để "đập" anh.
Bạn nói xem, cô ta có ngang không, mà cô có gì để ngang ngược với anh đây?
Tính ra, cô cũng đập anh tới hai lần rồi, lần đầu thì một đồng, lần thứ hai thì ba đồng, có keo kiệt không cơ chứ.
Nhạc Thính Phong để hết đống tiền đó trên bàn, ma xui quỷ khiến thế nào anh lại mang theo bên mình một đồng.
Bốn đồng này là anh phải đổ ra hơn trăm triệu tệ mới có thể kiếm về được, con mẹ nó.
Nhạc Thính Phong cảm thấy Khúc Kính nói một câu đúng lắm: Đền tiền, còn đền cả người, có thiệt không?
Thiệt, Nhạc Thính Phong cảm thấy thật sự quá thiệt.
Một thương nhân như anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880580/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.