Yến Thanh Ti khinh bỉ, thuận miêng nói: "Ờ, cảm ơn."
"Chỉ vậy thôi?"
Bộp, Yến Thanh Ti bật đèn trên đầu giường lên.
Ánh đèn mờ ảo ấm áp, nhưng ánh mắt Yến Thanh Ti lại chói dị thường, cô nói: "Vậy anh muốn thế nào? Lên giường?"
Đầu lưỡi Yến Thanh Ti đều bị cắn rách hết cả, lúc mới tỉnh dậy, cô chỉ cảm thấy đau mỗi đầu.
Giờ đầu óc thanh tỉnh rồi, vết thương ở đầu lưỡi lại bắt đầu ẩn ẩn đau, đặc biệt là lúc nói chuyện, răng sẽ cạ vào vết thương, càng khiến cô đau tợn.
Nhạc Thính Phong tức không nói nổi: "Em...... Yến Thanh Ti, em có biết cái gì gọi là biết ơn không thế hả?"
Anh là một người đàn ông bình thường, anh quả thật cũng muốn ngủ với Yến Thanh Ti, nhưng khi những lời này nói ra từ miệng cô dễ dàng như vậy, anh lại không thể nào nói nổi, anh chỉ cảm thấy, đây là sỉ nhục lớn nhất đối với một người đàn ông.
Yến Thanh Ti châm chọc: "Ồ, Nhạc thái tử của chúng ta còn muốn chơi trò tình yêu thuần khiết với tôi à, muốn chơi trò này thì đừng có tới tìm tôi, tôi chẳng phải làm người trong sáng gì đâu, hơn nữa, tôi vốn là đứa vong ơn bội nghĩa nhất đấy, cũng chẳng biết cái gì gọi là biết ơn cả.”
Dĩ nhiên là cô biết ơn cứu mạng của Nhạc Thính Phong, nhưng không có nghĩa là cô phải tha thứ cho tất cả những gì anh đã làm trước đây.
Nhạc Thính Phong đầy một bụng tức, anh muốn bùng nổ, nhưng nhìn thấy gương mặt mệt mỏi của Yến Thanh Ti,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880559/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.