Chương trước
Chương sau
"Đã đuổi đi rồi, nhưng mà..."
Yến Như Kha thực sự...có nói bao nhiêu điều khó nghe đi chăng nữa ngày nào cô ta cũng mò tới.
Mà cô ta lại không hề đơn giản một chút nào, rất khó chơi! Cứ như là một ninja rùa!
Nhạc Thính phong lạnh lùng cười nhạo, anh biết Yến Như Kha tìm anh để làm gì!
Nhạc Thính Phong cầm lấy di động mở danh bạ ra, lướt lên lướt xuống đều dừng lại ở số điện thoại của Yến Thanh Ti: "Chuyện lần trước bảo cậu làm, như thế nào rồi?"
Giang Lai gật đầu: "Đã xong rồi ạ, những công ty hợp tác với Yến gia không rút vốn đầu tư thì ngưng hợp tác luôn, giá cổ phiếu của Yến gia gần đây đang rớt giá không phanh."
Yến Tùng Nam gần đây phải lo xoay tiền đến bạc cả tóc
Nhạc Thính Phong: "Vẫn còn nhẹ quá.."
"Vâng, em sẽ cho báo bên dưới mạnh tay hơn ạ."
Trong lòng Giang Lai lặng lẽ thắp nến chúc phúc cho cả nhà họ Yến.
......
Buổi tối, Nhạc Thính Phhong cùng Hạ Lan Phương Niên uống rượu.
Hai người vốn dĩ cũng chẳng nói được mấy câu, Nhạc Thính Phong mặt mày cứ ủ rũ cầm điện thoại không ngừng lướt lên lướt xuống.
Hạ Lan Phương Niên không nhịn được liền hỏi: "Sao cứ nhìn điện thoại mãi thế, đang đợi điện thoại của ai mà mất hồn mất vía vậy? "
Nhạc Thính Phong hắng giọng: "Có sao?"
Anh có chút chột dại, có cảm giác như bị người ta vạch trần bí mật.
Hạ Lan Phương Niên nhìn Nhạc Thính Phong: "Đương nhiên là có, cậu... lại làm cái gì đuối lý hả?"
Nhạc Thính Phong buông điện thoại xuống, do dự một chút, hỏi: "Hạ Lan, cậu có từng trải qua... có một người phụ nữ làm cậu vừa ghét vừa hận không, khiến cậu hận không thể bóp chết cô ta, nhưng, không thể nào buông tay được, biết rõ là hiểu lầm cô ấy, nhưng mà lại..."
Hạ Lan Phương Niên đặt ly rượu xuống, sửng sốt nhìn Nhạc Thính Phong: "Thính Phong, cậu... không phải chứ, yêu rồi à?"
Nhạc Thính Phong trong lòng khẽ giật mình nhưng ngoài mặt thì lại tỏ ra khinh thường: "Yêu? Cậu đùa cái gì vậy?"
Yêu?
Ha ha, loại chuyện như này, cũng có thể xảy ra với anh sao?
Hạ Lan Phương Niên ngẫm nghĩ lại thấy cũng đúng: "Cũng có thể, cậu... căn bản là không biết yêu."
Nhạc Thính Phong, nói sao nhỉ, là một người rất phức tạp, có những lúc, nhìn tưởng như rất dễ đoán, nhưng, khi bạn muốn làm rõ ràng, lại phát hiện anh ta thực sự rất khó dò.
Nhưng mà có thể khẳng định được một điều, trái tim của Nhạc Thính Phong rất hời hợt, hay nói cách khác, thế giới này những thứ hay người mà có thể khiến anh ta coi trọng là vô cùng ít, chưa kể lại hay kén cá chọn canh, nhất là với phụ nữ.
Nhạc Thính Phong cảm thấy vấn đề này hình như hơi "nguy hiểm" rồi, vì thế chuyển chủ đề:" Người phụ nữ cậu muốn tìm thế nào rồi? Có tin tức gì chưa?
Gương mặt thanh tú của Hạ Lan Phương Niên lộ ra một chút mất mát: "Vẫn chưa, mình nghĩ rất khó để tìm được cô ấy. Ngay cả tên thật của cô ấy, mình cũng không biết, cũng không biết cô ấy là người ở đâu, thậm chí ngay cả ảnh của cô ấy cũng không có, chỉ có bóng dáng trong đầu thôi."
Nhạc Thính Phong cảm thấy buồn cười: "Cái gì cậu cũng không biết, còn đòi tìm?"
"Nhưng... mình biết, mình thích cô ấy."
Hạ Lan Phương Niên ngẩng đầu nhìn Nhạc Thính Phong, vô cùng long trọng nói: "Vừa gặp đã yêu."
Nhạc Thính Phong cười nhạo: "Ha, vừa gặp đã yêu... Được, vì câu vừa gặp đã yêu này của cậu, tôi quyết định giúp cậu tìm bằng được người phụ nữ này, tôi muốn xem xem, là yêu tinh phương nào mà có thể khiến Hạ Lan Phương Niên- vừa gặp đã yêu."
"Đúng, là một yêu tinh, nếu như cậu gặp được, cậu cũng không cách nào khống chế bản thân mình."
"Vậy tôi cũng thật sự muốn nhanh chóng gặp cô ta..."
____________________________________________________________________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.