Nhạc Thính Phong nhắc nhở mọi người: “Cẩn thận”
Lâm Trầm bèn khom người đi qua.
Nhạc Thính Phong quay lại và nói với những người đang đứng sau lưng minh: “Mọi người tản ra, chú ý ẩn nấp cẩn thận...”
Khoảng nửa giờ sau, Lâm Trầm quay lại.
Nhạc Thính Phong thì thầm: “Sao rồi?”
Trên gương mặt Lâm Trầm lấm tấm mồ hôi, từng giọt mồ hôi đua nhau rơi xuống, cậu đáp: “Có người, nhưng khi tớ qua tới đó thì họ đã bỏ chạy, có lẽ bọn họ vẫn luôn theo dõi chúng ta”
Vừa rồi khi cậu từ sau vòng lại thì phát hiện vị trí ẩn náu của đối phương, cỏ trên mặt đất chỗ hắn nằm đều bị đè rạp hắn xuống.
Lâm Trầm nói tiếp: “Tớ nghĩ rằng có thể bọn họ chỉ theo dõi chúng ta thôi, nếu bọn họ muốn đối phó với chúng ta thì khi nãy đã ra tay luôn rồi, chúng ta chắc chắn không thể thoát được.”
Nhạc Thính Phong suy nghĩ một lát rồi nói: “Cậu nói xem, liệu có phải là người của mấy lão già đó bố trí trên đảo để theo dõi chúng ta không?”
Lâm Trầm gật đầu: “Có thể”
Lộ Tu Triệt mò tới, nói: “Thế không phải là vừa đánh vừa cởi quần, làm điều thừa thãi sao? Bọn họ sợ chúng ta gian lận ư? Bọn họ nghĩ chúng ta gian lận kiểu gì đây?”
Thức ăn duy nhất mà mỗi người bọn họ mang theo là một gói lương khô, không hơn không kém. Thậm chí cả nước ngọt cũng không có. Hơn nữa, hòn đảo này còn được bao quanh bởi biển, không một ai biết nó cách đất liền bao xa.
Nhạc Thính Phong cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880399/chuong-2386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.