Chương trước
Chương sau
Tuy rằng Lâm Trầm cũng không để ý đến chuyện này cho lắm. Nhưng Nhạc Thính Phong bảo bọc em gái nhỏ Thanh Ti của cậu ta như vậy thật sự khiến người khác tò mò mà.
Tuy Lâm Trầm từng nhìn thấy ảnh chụp của Thanh Ti trong ví tiền Nhạc Thính Phong, nhưng đã lâu như vậy rồi, cô bé kia hẳn đã lớn và xinh đẹp hơn nhiều.
Nhạc Thính Phong mỉm cười: “Cậu nói không sai, đúng là tớ không muốn thế thật, cho nên... cậu cũng đừng quá để ý, không phải tớ cố tình đâu...”
“Tớ còn không biết sao. Cậu không cần phải khách sáo với tớ làm gì. Tớ tìm chỗ ăn trưa đây, buổi chiều gặp lại.”
Lâm Trầm vẫy tay chào Nhạc Thính Phong rồi rời đi.
Nhạc Thính Phong gật đầu, “Tạm biệt.”
Nhạc Thính Phong vừa mới ra ngoài đã nghe thấy Du Dực gọi mình: “Thính Phong!”
Nhạc Thính Phong bước nhanh qua đường.
“Chú, chú đến lâu chưa?”
Du Dực lắc đầu: “Không lâu lắm, chú biết cháu chắc chắn sẽ ra khỏi trường thi sớm nhất. Mau về nhà ăn cơm thôi, cái thời tiết quái quỷ này nóng quá đi mất!”
Nhạc Thính Phong cùng Du Dực lên xe rời đi, cậu quay đầu lại nhìn đám đông nghìn nghịt phía sau, trong lòng bỗng nhiên trào dâng cảm xúc. Bao nhiêu thí sinh tham gia thi cử là bấy nhiêu gia đình sau lưng đang đứng chờ mong. Kì thi đại học là dấu mốc quyết định tương lai của mỗi người. Nhưng thành tích tốt hay không thật sự có thể là thước đo để đánh giá một con người hay sao?
Trên đường về nhà, Du Dực cũng không hỏi xem Nhạc Thính Phong thi cử thế nào, thành tích của cậu ra sao, người thân như anh còn không biết hay sao. Du Dực lại nói với Nhạc Thính Phong một chuyện khác.
“Sau khi Đại học chính thức khai giảng sẽ có nửa tháng huấn luyện quân sự, cháu muốn ở lại trường học, hay là... đi quân doanh được không?”
Cậu không hề do dự, gật đầu: “Được ạ!”
Huấn luyện quân sự ở trường có giá trị gì chứ, không phải đứng nghiêm nghỉ thì cũng là học lý thuyết, quá lãng phí thời gian.
“Được, vậy cháu ở nhà nghỉ ngơi một tháng chơi cùng Thanh Ti, thời gian còn lại thì tới quân doanh huấn luyện đi.”
Nhạc Thính Phong gật đầu, ở nhà một tháng là tốt rồi. Chuyến đi quân doanh huấn luyện lần này cậu sẽ không đi đơn độc một mình, kiểu gì cũng phải lôi theo ít nhất một người
Từ trường thi ra, Lộ Tu Triệt vừa gặp Lộ Hướng Đông liền tự nhiên không rét mà run. Trời đang nắng chang chang, nóng hừng hực thế này, sao tự nhiên cậu lại thấy lạnh nhỉ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.