Tắt di động, Nhạc Thính Phong trầm tư, phân vân xem có nên về nhà luôn không, mà thôi, để đến sáng mai hẵng về. Cậu là người mà khi ra quyết định đều sẽ quyết định rất nhanh chóng, cậu cũng không định để chuyện này tiếp tục như thế được.
Lúc trước Nhạc Thính Phong không rời khỏi trường học là vì dù sao cậu cũng là một học sinh cấp ba, trường học đã sắp xếp để tất cả mọi người giống nhau như vậy nên cậu cũng không muốn làm gì khác cả. Nhưng có điện thoại vừa rồi đã khiến cậu thông suốt, khiến Nhạc Thính Phong cảm thấy cần phải nhanh chóng về nhà để thu thập Du Trạm.
Trong lúc Nhạc Thính Phong đang trầm tư, đám Mạnh Hoành đã từ bên ngoài trở về phòng. Cả đám vừa vào cửa đã mang theo một trận giá lạnh khiến Lộ Tu Triệt hận không thể đuổi cả đám bọn họ ra ngoài.
“Các cậu là một đám lão già rồi, sao còn như mấy cô gái chưa lớn thế hả? Thấy tuyết là không nở đi, trời lạnh như thế thì có cái quỷ gì đẹp chứ? Trời thì tối thui tối mù, các cậu nhìn được cái gì chứ hả? Tớ nói cho các cậu biết, nếu bị lạnh mà cảm cúm thì đừng có lây cho tớ đó”
Lộ Tu Triệt thấy trên đầu cả đám đều dính đầy bông tuyết, mặt mũi bị lạnh đến đỏ bừng thì cũng cảm thấy bị lạnh đến run người. Cậu không thích làm thiên thần tuyết đầu nhé, lạnh lắm! Thời tiết này thì chỉ có làm nổi lẩu nóng hầm hập thì mới có thể xua tan sự lạnh giá trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880343/chuong-2330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.