Du Dực bình tĩnh nói: “Hai vị là người trưởng thành, hẳn là đều hiểu rõ rằng nếu một người muốn tự sát, liệu có tâm tư tính toán chuyện tương lai hay không? Hay là lòng dạ nguội lạnh, tuyệt vọng nên mới nghĩ đến chuyện đi tìm cái chết
để giải thoát? Mà con gái anh chị lại đang nghĩ đến chuyện làm sao để có đủ tiền mua quần áo mới, anh chị nghĩ rằng... một cô bé đang có thái độ sống tích cực, đang hướng về phía trước như thế lại đột nhiên nói cắt cổ tay là cắt cổ tay như thế sao?”
Tuy trong lòng cha mẹ Vương Viên Viên cũng nghĩ như vậy nhưng bọn họ vẫn nói: “Điều này cũng không chứng minh được rằng chuyện này không liên quan đến cháu anh”
Du Dực gật đầu: “Muốn nói không có quan hệ gì cũng không hẳn, dẫu sao thì con gái anh chị cũng đã dây dưa với cháu trai tôi gần một năm nay rồi.”
“Anh... anh đừng có ăn nói lung tung.” Lời này của Vương Chí Viễn cũng không có nhiều sức nặng như trước nữa.
Du Dực cười: “Chuyện này không phải do tôi nói bậy đâu, anh chị đến trường tìm hiểu là sẽ biết được. Từ khi vừa nhập học, không bao lâu sau, con gái anh chị đã bắt đầu theo đuổi cháu trai tôi nhưng thằng bé lại không để ý tới cô bé, đã khéo léo cư tuyệt nhưng vô dụng. Anh chị cứ thử nghĩ mà xem, nếu anh chị bị một người bám theo trong suốt một thời gian dài như thế, người trưởng thành còn thấy mất kiên nhẫn nữa là bọn nhỏ, hơn nữa cháu trai tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880318/chuong-2305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.