Chương trước
Chương sau
“Lần đầu tiên đã thi tốt như vậy thì về sau làm sao duy trì dễ dàng được nhỉ, dù có thăng hạng nhưng biên độ cũng không lớn được, sau này có nhiều cuộc thi như vậy cơ mà? Sớm biết thế này thì làm sai thêm mấy câu có phải hơn không.”
Đám người đang đứng xung quanh hóng bọn họ nói chuyện, vừa nghe được mấy lời này của Lộ Tu Triệt liền tức giận muốn xông vào đập cậu. Tên này quá đáng quá, quá quá đáng luôn, làm sao cậu ta có thể như vậy chứ!
Hầu Chí Tân gật đầu: “Chuyện này... cũng phải, lần đầu tiên đã thi tốt thế này, về sau muốn tăng hạng nữa quả là không dễ dàng...”
Nhất thời, tâm trạng bọn họ lại trở nên lo lắng.
Nhạc Thính Phong cuối cùng bèn nói: “Đừng nghĩ nhiều nữa, dù sao thì tạm thời nguyện vọng của chúng ta có thể thành hiện thực rồi, về phần những chuyện sau này thì cố gắng thêm một chút là được.”
Lời này của cậu vừa ra, mấy người còn lại lập tức lại trở nên vui vẻ. Mà ngược lại, từ đầu đến cuối, biểu hiện của Lâm Trầm đều không thay đổi, vẫn ngồi viết viết ở đó.
Sau khi thành tích được công bố, các tiết học sau đó, ở từng lớp, giáo viên trả lại bài thi của mỗi người sau đó giảng bài thi cho bọn họ. Sau khi giảng xong bài thi, tất cả giáo viên đều dùng ánh mắt yêu thích nhìn Nhạc Thính Phong và Lâm Trầm. Thành tích của hai bọn họ thật sự không nằm trên cùng một cấp bậc với những học sinh còn lại.
Buổi chiều, đến tiết học của thầy giáo Ngưu, hôm nay mặt mũi thầy vô cùng hồng hào, hăng hái, xem ra là khi ở văn phòng thầy ấy đã được nở mày nở mặt một phen. Thầy giáo Ngưu cảm khái nhìn 6 cậu thiếu niên đang hưng phấn kia, chà, mấy đứa nhóc này thật sự là đã làm được nha. Trong cuộc thi đầu tiên này, tất cả bọn chúng đều thi không tệ. Ngoại trừ Nhạc Thính Phong và Lâm Trầm không có thay đổi gì về thứ tự thì những đứa còn lại đều tăng hạng so với thành tích khi thi trung khảo, còn vượt lên trước khá nhiều.
Sau khi phát bài thi cho lớp, thầy vừa cảm khái vừa vui mừng nói: “Kết quả của cuộc thi lần này, đứng đầu vẫn là Nhạc Thính Phong, Lâm Trầm xếp thứ hai, đương nhiên, hai người bọn họ cũng xếp thứ nhất thứ hai của toàn khối, đây là chuyện đáng để ăn mừng, mọi người hãy cho các bạn ấy một tràng vỗ tay chúc mừng.”
Có thầy chủ nhiệm lớp khởi xướng, những người khác đều vỗ tay, đương nhiên trong chuyện này có mấy người là thật lòng thì chưa biết được.
Chủ nhiệm lớp phất tay bảo mọi người dừng lại, tiếp tục nói: “Tất cả mọi người cần phải học hỏi Lâm Trầm và Nhạc Thính Phong, hai người bọn họ chính là tấm gương học tập của toàn bộ học sinh năm nhất chúng ta, ngoài thiên phú của cá nhân, các em ấy cố gắng ra sao, tất cả các em đều có thể nhìn thấy, những người bạn học như vậy đáng để các em học tập. Ngoại trừ Nhạc Thính Phong và Lâm Trầm ra vẫn còn vài em học sinh khác cũng đáng được khen ngợi, Lộ Tu Triệt, Mạnh Hoành, Hầu Chí Tân, Tôn Tường Khôn, bốn em này cũng có tiến bộ rất nhanh. Bởi vậy có thể thấy rằng chỉ cần các em cố gắng thì nhất định sẽ có kết quả, các em hãy cho các bạn ấy một tràng vỗ tay.”
Vì thế trong phòng học lại vang lên tiếng vỗ tay giòn giã.
Giảng bài thi xong vẫn còn vài phút nữa mới tan học, tâm tình thầy giáo Ngưu không tệ, nhân tiện nói: “Nếu ai còn vấn đề gì không hiểu thì có thể giơ tay phát biểu, có thể hỏi những vấn đề không liên quan đến học tập cũng được.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.