Thầy giáo Ngưu tận tình khuyên bảo một tràng giang đại hải, nói xong còn phải cầm chén trà lên uống cho đỡ khô cổ. Ông cảm thấy thật đau đầu, trước kia ông vốn nghĩ rằng học trò học giỏi là sẽ giúp ông bớt việc, nhưng hôm nay sao lại... Ngược hết cả rồi? Mấy đứa nhóc học giỏi này lại là những đứa khiến ông không bớt việc nhất.
Thầy giáo Ngưu nói vô cùng rõ ràng, nhưng... bọn Lộ Tu Triệt mặc kệ mấy lời đó nhá, chúng em chỉ muốn ăn đồ ăn do mình làm, không muốn ăn cơm đường cháo chợ.
Lộ Tu Triệt nói: “Thầy giáo Ngưu, chúng em biết thầy lo lắng như vậy là không sai, nhưng điều em muốn nói chính là đi học thì học sinh cần được ăn uống no đủ mới có thể học tập tốt được. Bản thân em từ nhỏ giờ vốn không quen ăn những món khó ăn như vậy, tập quân sự ăn uống như vậy cả một tuần em đã thấy là cực hạn của mình rồi, nếu thầy bắt em ăn thêm ba năm, nhỡ đâu em cũng không còn mạng mất thôi. Có lẽ thầy sẽ nói tất cả mọi người đều ăn như vậy, sao em không thể ăn giống bọn họ, nhưng mà thưa thầy giáo, em thật sự rất xin lỗi, em không có cách nào ăn giống người khác được, bản thân em chính là đứa, nói thế nào nhỉ…Thầy cứ coi như em được chiều mãi quen rồi đi, nếu không phải trường học của chúng ta bình thường đều bắt học sinh nội trú, không cho người ngoài vào trường thì nhà em đã định đưa luôn nữ đầu bếp của nhà em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880281/chuong-2268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.