Chương trước
Chương sau
Đây là tài xế chuyên phụ trách đưa đón Lộ Tu Triệt đi học lúc trước, hiện giờ cậu lên cấp ba rồi, phải ở trong ký túc xác nên tài xế thường ngày cũng rảnh rỗi, chỉ hay đi đón lão gia và lão thái thái, công việc rất ít. Biết được hôm nay phải đưa đồ đến cho Lộ Tu Triệt, anh ta liền vội vàng giành lấy, mấy ngày không gặp thiếu gia nên anh ta thấy rất nhớ. Có thể nói người tài xế này đã chứng kiến Lộ Tu Triệt từng bước từng bước trưởng thành, cũng xem cậu như con cháu nhà mình. Mấy ngày không gặp, Lộ Tu Triệt đen hơn một chút, nếu nói gầy thì cũng không đúng, nhưng mà tài xế rõ ràng là hơi khoa trương, nhưng không phải anh ta đến thì người khác đến nhìn thấy Lộ Tu Triệt xong có lẽ cũng nói như vậy.
Tài xế vừa nói, người những khác trong ký túc xá haha cười lớn. Lộ Tu Triệt đỏ mặt, “Em có gầy đâu, chỉ đen một chút thôi, chẳng sao cả, khẩu vị vẫn rất tốt, đồ em cần đã đem đến hết rồi chứ?”
Tài xế vội gật đầu: “Đem đến đủ rồi, lão phu nhân nói, biết cậu ở trong trường chắc chắn không được ăn ngon nên dặn tôi mang đồ đến cho cậu, đồ ăn thức uống đều có.”
Anh ta đặt hai thùng đồ trên xe xuống, các nam sinh trong ký túc xá nhìn thấy đếu kinh ngạc la lên. Mẹ ơi, nhiều đồ quá, rồi cả đám không kìm được mà chảy nước bọt, nhiều đồ như vậy chắc chắn tối nay sẽ được ăn một bữa thật ngon.
Cả bọn Lộ Tu Triệt vội vàng nhận lấy đồ đạc, anh ta hỏi: “Ba và ông bà ở nhà vẫn khỏe chứ, không có chuyện gì phải không?”
Nét mặt tài xế có chút căng thẳng, vội lắc đầu: “Không có không có... không có chuyện gì cả.”
Nhạc Thính Phong nói vào tai Lộ Tu Triệt một tiếng: “Có chuyện.”
Nét mặt căng thẳng của tài xế rõ ràng đang nói: Có chuyện nhưng tôi không thể nói cậu biết.
Lộ Tu Triệt chau mày, nói: “Anh nói dối, rõ ràng là có chuyện. Sao thế? Đến anh cũng giấu em sao? Em chỉ mới đến đây vài ngày, anh liền không nghe lời em nữa, anh quên chuyện anh là người của em rồi sao.”
Tài xế liên tục lắc đầu: “Không phải không phải, không phải tôi giấu thiếu gia, chỉ là lão gia và lão thái thái nói cậu đang đi học, không được để cậu phân tâm.”
Lộ Tu Triệt khinh thường, đi học rất quan trọng nhưng không phải là toàn bộ cuộc sống, “Phân tâm cái gì, em cả ngày từ sáng tới tối bị huấn luyện như chó, anh đừng giấu giếm, nói đi, có chuyện gì?”
“Là... là... cái đó...” Tài xế vò đầu, rõ ràng là không biết nên nói thế nào, anh ta đắn đo một hồi, nói: “Là có người giới thiệu đối tượng cho Lộ đổng, để ông ấy đi xem mắt, hơn nữa phía nhà gái lần này rất có thế lực, lão gia và lão phu nhân đều cảm thấy điều kiện và nhân phẩm của đối phương rất tốt, nói... nói rằng, nếu có thể chung sống với Lộ đổng và đối xử tốt với cậu thì... thì sẽ không phản đối...”
Lộ Tu Triệt ngẩn ra, không ngờ lại xảy ra chuyện thế này. Nhạc Thính Phong cũng sững sờ, Lộ Hướng Đông đang độc thân, hơn nữa đây là lúc đang dồi dào sinh lực, cũng đầy sức hấp dẫn của đàn ông, nếu ông ta tái hôn thì chẳng có chuyện gì lạ, chỉ cần chọn mẹ kế cho tốt. Những người khác tâm trạng vốn vui vẻ, nhưng nghe tin này xong liền cẩn trọng nhìn Lộ Tu Triệt.
Sau khi Lộ Tu Triệt định thần lại, vẫy tay: “Cũng chẳng phải chuyện gì lớn, xem mắt thì xem mắt. Anh về đi, sau này cứ cách năm ba ngày thì mang thức ăn đến cho em, đồ ăn trong căn tin thật sự rất khó ăn.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.