Chương trước
Chương sau
La Vi Vi có lẽ nằm mơ cũng không ngờ rằng kết quả sẽ như thế này. Hai người bạn của La Vi Vi cũng rất ngạc nhiên, không ngờ có một ngày sắc đẹp của cô ấy cũng vô dụng. Nếu ở trước mặt một bạn nam không có tác dụng thì đó là ngoài ý muốn, nhưng lần này lại là năm bạn nam, vậy chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ La Vi Vi không đủ sức hấp dẫn, đến cả 5 học đệ lớp mười cũng không thu hút được. Gương mặt trước kia làm gì cũng thuận lợi, nay lại trở nên thật vô dụng.
Bạn của La Vi Vi vội vàng an ủi cô ta: “Bọn họ... sao bọn họ có thể như vậy, sao có thể từ chối Vi Vi, thật là tức quá mà!”
“Đúng rồi, thật đáng ghét, những nam sinh kia thật đáng ghét. Không sao đâu Vi Vi, không được thì thôi, chúng ta đi mua món khác, mấy nam sinh lớp mười này tớ đã ghi nhớ hết rồi.”
La Vi Vi cảm thấy rất mất mặt, quan trọng hơn là cô ta chịu một đả kích rất nặng, gương mặt cô ta không có tác dụng, cả bánh bao cũng không lấy được.
“Tớ ăn không vào, các cậu ăn đi.” La Vi Vi đẩy tay hai người kia ra, xoay lưng bỏ đi. Xung quanh có rất nhiều người đang nhìn, đến một cái bánh bao cô ta cũng không lấy được, mấy nam sinh đó không nể mặt chút nào, cô ta cảm thấy mọi người nhất định đang cười cô ta, nhất thời cảm thấy vô cùng uất ức.
Còn cả bọn Nhạc Thính Phong trên đường trở về vẫn rất yên tĩnh, chẳng có chút gì kì quái. Nhưng vừa về đến ký túc xá, ngoài Lộ Tu Triệt và Nhạc Thính Phong, ba người kia như bị đặt báo thức cùng lúc, đồng loạt kêu lên thảm thiết.
Tôn Tường Khôn nói to: “Mẹ ơi mẹ ơi, con đã từ chối hoa khôi của trường rồi, aaaaa, không được không được, thật là không thể tưởng tượng nổi, phải bình tĩnh phải bình tĩnh...”
Hầu Chí Tân vô cùng xúc động: “Thật không thể ngờ tớ lại là một người không bị cái đẹp lay động, tớ có thể từ chối được sự hấp dẫn đó, tớ cảm thấy mình thật lợi hại, tớ phải tặng quà cho mình, hôm nay tớ phải ăn ba cái bánh bao.”
Tôn Tường Khôn tức giận nói: “Cậu cút đi, tớ đây muốn ăn ba cái bánh bao, nếu La Vi Vi có thể hơn bánh bao thì tớ đã không còn là Tôn Tường Khôn nữa.”
Sau cùng Mạnh Hoành giơ tay lên: “Các cậu nhìn thấy chưa, tớ từ chối La Vi Vi rồi, hahaha, không ngờ giấc mơ hôm qua của tớ lại nhanh chóng tan biến như vậy, là một người có thể bình tĩnh thản nhiên, sắc mặt không thay đổi trước cái đẹp, tớ cảm thấy tiền đồ của mình thật xán lạn!”
Hầu Chí Tân xùy một tiếng: “Xùy, tối qua cậu còn nói, nếu La Vi Vi bày tỏ với cậu…”
Mạnh Hoành vung tay ra: “Có gì khác nhau đâu, chị ấy bày tỏ với tớ hay là muốn xin tớ bánh bao thì đối với tớ cũng quan trọng như nhau, vì kết quả đều giống nhau, tớ đã từ chối hahaha...”
Cậu ta nhìn Nhạc Thính Phong: “Nhạc đại thần cậu nói xem, dáng vẻ tớ từ chối La Vi Vi lúc nãy có phải rất soái ca không?”
Kết quả vừa nhìn qua, Nhạc Thính Phong Lộ Tu Triệt và cả Lâm Trầm đều đã cầm bánh bao lên ăn. Mạnh Hoành và Hầu Chí Tân vừa nhìn thấy, lập tức la lên rồi ùa qua: “Các cậu thật đáng ghét, dám ăn lén sau lưng chúng tớ...”
La Vi Vi đối với các cậu, tuy biết đó là cảm tình, nhưng đối với các thiếu niên chưa biết yêu là gì thì chẳng khác gì với những bức ảnh gái xinh treo trên tường, dù có đẹp thì cũng chỉ nhìn một chút, miệng khen vài câu, nếu bảo các cậu làm gì đó thiết thực cho cô gái ấy thì thật sự không thể.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.