Chương trước
Chương sau
Nhưng cậu ta vẫn cảm thấy hiếu kỳ, con trai nhìn thấy con gái đẹp, sao có thể bình tĩnh như vậy?
Mạnh Hoành nói: “Tớ nói các cậu nghe này. Lúc tớ vào cấp hai, trong trường tớ có mấy bạn nữ rất xinh, nhưng không ai có thể so với La Vi Vi, tớ cảm thấy thật sự rất đẹp, trong lòng tớ hiện giờ vẫn kích động, hai người họ thật là kỳ lạ...”
Lộ Tu Triệt hùa theo nói: “Vì hoa khôi này không có gì đẹp hết, Thanh Ti của bọn tớ lớn thêm hai tuổi là lập tức có thể đè bẹp chị ấy ngay thôi.”
Mọi người đồng thanh hỏi: “Thanh Ti là ai?”
Ánh mắt Nhạc Thính Phong lạnh lùng lướt qua: “Cậu nói cái gì?”
Lộ Tu Triệt lắp bắp, nói: “Hả... tớ nói… không cần đợi lớn thêm hai tuổi, Thanh Ti hiện giờ cũng đè bẹp chị ấy được rồi.”
Kết quả cậu vừa nói xong, sắc mặt Nhạc Thính Phong càng khó coi.
Mạnh Hoành cũng không mệt, mặt háo hức chen vào hỏi: “Này này, Thanh Ti là ai vậy?”
Hầu Chí Tân cũng chồm qua: “Đúng đó đúng đó, Thanh Ti là ai? Đẹp hơn La Vi Vi không?”
Lộ Tu Triệt không suy nghĩ nói: “Phí lời, dĩ nhiên là không cùng đẳng cấp rồi.”
Nhạc Thính Phong tay cầm gối ném lên mặt Lộ Tu Triệt, tức giận nói: “Lộ Tu Triệt... cậu dám nói lung tung thêm một câu, cậu xem tớ xử cậu thế nào!”
Lộ Tu Triệt vội ôm gối che kín mặt mình: “Tớ không nói nữa, tớ im miệng, tớ im miệng...”
Những người còn lại càng thêm hiếu kỳ, Thanh Ti là ai?
Mạnh Hoành vẫn muốn hỏi nhưng bị Lộ Tu Triệt lén nhéo một cái, đau đến im miệng lại. Đợi đến khi Nhạc Thính Phong ra ngoài đi vệ sinh, bọn người Mạnh Hoành lập tức hỏi Lộ Tu Triệt Thanh Ti là ai? Mỹ nữ có thể lấn áp cả La Vi Vi, rốt cuộc đẹp đến mức nào?
Lộ Tu Triệt ngồi dậy, mở gói chocolate ra, lắc đầu nói: “Các cậu đừng nói nữa, đó là bảo bối trong lòng Nhạc ca của chúng ta, không ai có thể so sánh được.”
Cả bọn Mạnh Hoành hào hứng: “Trời ơi, không ngờ đó lại là tình yêu đầu của Nhạc thần, mỹ nữ đó năm nay học lớp mấy rồi?”
Lộ Tu Triệt: “Tiểu học.”
Cậu vừa nói xong, mọi người đột nhiên vô cùng thất vọng: “Trời, chỉ là một cô bé, có thể đẹp đến mức nào.”
Lộ Tu Triệt chỉ vào mọi người: “Haiz, đám nông cạn các cậu thật không biết gì về cái đẹp, chỉ với La Vi Vi mà đã cảm thấy vô cùng xinh đẹp rồi, sau này có cơ hội, tớ đây sẽ cho các cậu biết thế nào là mỹ nữ.” Dáng vẻ của Lộ Tu Triệt giống như người có nhiều kinh nghiệm, dường như từng xuyên qua chỗ mỹ nhân.
Mọi người đang nói thì Nhạc Thính Phong trở lại, vì thế các cậu lập tức ngậm miệng lại.
Lộ Tu Triệt cười hì hì nịnh nọt nói: “Đại ca, ăn chocola không?”
Nhạc Thính Phong lắc đầu, lấy điện thoại trong gối ra gọi cho Thanh Ti.
Cậu vừa đi ra, Lộ Tu Triệt liền nói nhỏ với những người khác: “Nhìn thấy chưa, lấy điện thoại ra đi gọi điện rồi kìa.”
Mạnh Hoành xúc động: “Thật là không thể ngờ Nhạc Thính Phong lại là người chủ động như vậy.”
“Này, cậu nói xem Nhạc Thính Phong rốt cuộc xem Thanh Ti là em gái, hay là... có suy nghĩ khác?”
“Tớ cảm thấy... dù sao thì cũng phải nói trước, hôm nay tớ nói cho các cậu nghe, không cho phép ai bán đứng tớ, cũng không ai được nói lung tung.”
Cả bọn Mạnh Hoành vỗ ngực bảo đảm: “Yên tâm yên tâm, tuyệt đối không nói.”
“Tớ cảm thấy Nhạc Thính Phong đang... haha... tớ cũng không thể nói với các cậu.” Lộ Tu Triệt nói đến đây thì nuốt lại, không nói cho mọi người nghe.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.