Tôn Tường Khôn giơ tay ra chụp lấy hai hạt dưa: “Đúng, không tài giỏi bằng người ta, tốt xấu gì cũng phải cố gắng. Tớ ăn nhiều hạt dưa một chút, xem có thể bổ não được không.”
Hầu Chí Tân vừa nghe liền nói: “Vậy... tớ cũng ăn thêm vài hạt.” Vừa nói vừa giơ tay ra chụp lấy vài hạt.
Lộ Tu Triệt lắc đầu: “Ở cùng ký túc xá với yêu nghiệt như hai cậu ấy, chúng ta cũng không thể học quá kém, nếu không đồn ra ngoài sẽ rất mất mặt.”
Mạnh Hoành gật đầu: “Đúng vậy, chắc chắn trở về thì người khác sẽ hỏi, con ở cùng ký túc xá với ai, nếu biết chúng ta ở cùng Nhạc Thính Phong và Lâm Trầm, sẽ lại hỏi thành tích học của chúng ta, nếu chúng ta học quá kém, bản thân tớ thật sự không dám nói ra.”
Tôn Tường Khôn giơ tay đưa ra hai hạt dưa đã được lột xong: “Vì thế, hai vị đại ca, sau này xin chiếu cố.”
Nhạc Thính Phong nhìn vào hai hạt dưa mỉm cười nói: “Cậu ăn nhiều vào cho bổ não, tớ không cần ăn nữa đâu, cảm ơn.”
Lâm Trầm có chút không thoải mái, trước kia cậu ở trường 19, ngoài giáo viên thì không có bạn học nào thích cậu. Đa số học sinh trong lớp đều là thành phần cá biệt, bọn họ rất ghét kiểu học giỏi, hơn nữa gia cảnh của cậu thật sự rất kém, nếu không phải cậu sống chết kiên trì thì đã sớm thôi học rồi, thường ngày ở trường có rất nhiều người tránh xa cậu. Những người bạn ở đây không nhìn cậu bằng ánh mắt chán ghét, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880224/chuong-2211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.