Chương trước
Chương sau
Lộ Hướng Đông được khen đến bay lên mây, dĩ nhiên ông cũng phải khách sáo một chút: “Tất cả cũng là do giáo viên trong trường dạy giỏi, các bạn khác cũng giúp đỡ nó, nếu không, sao nó có thể tiến bộ nhanh như vậy. À, đúng rồi, nghe nói con trai của Cao tổng năm nay cũng thi tốt nghiệp, kết quả nhất định rất tốt phải không, tôi xin chúc mừng ông.”
Cao tổng bị Lộ Hướng Đông nhắc đến tên chính là đối thủ cạnh tranh của ông.
Vị họ Cao này, đến tham gia bữa tiệc này đã rất là ngại ngùng, nghe thấy Lộ Hướng Đông khen con trai mình, ông ta càng không thể chấp nhận. Dù sao bản thân ông ta cũng có con trai, hơn nữa cũng thi tốt nghiệp, nhưng con trai mình lại không giỏi bằng, chỉ đạt 200 điểm, có thể so với con người ta được 500 điểm sao?
Cao tổng bình thường rất thích khoe khoang, hôm nay lại vô cùng trầm mặc, chính là vì sợ Lộ Hướng Đông nhắc đến tên, nhưng không ngờ vẫn bị nhắc đến.
Ông ta rất lúng túng, phải trả lời thế nào đây?
Lộ Hướng Đông vừa nhắc, những người khác đều nhớ ra, quay sang hỏi ông ta: “Đúng rồi, Cao tổng, lệnh công tử năm nay cũng lên cấp ba, thế nào, nhất định là điểm rất cao phải không?”
Những người khác liền đồng loạt nhìn sang Cao tổng, khiến ông ta vô cùng lúng túng, bưng rượu lên nói vài câu chúc mừng Lộ Hướng Đông xong thì trả lời qua loa về thành tích của con trai mình.
Thái độ này của ông rõ ràng là không muốn nói nhiều, những người khác cũng không ngốc, tự nhiên sẽ đoán ra được là chuyện gì, nhưng vẫn có một số không hiểu, cứ hỏi liên tục.
Lộ Tu Triệt nhìn thấy cảnh này, thở dài, những người lớn này, thật là…
Bữa tiệc chứa nhiều tâm tư của mọi người đã kết thúc, tiếp theo là chuyện chuẩn bị ra nước ngoài.
Tiểu Ái lần đầu tiên xa con gái lâu như vậy, cô rất không nỡ, buổi tối ôm con gái ngủ, cô cứ liên tục dặn dò, bảo cô bé ở bên ngoài phải đi theo Nhạc Thính Phong và Lộ Tu Triệt, không được chạy lung tung, đừng nhìn thấy náo nhiệt mà quên mất mọi chuyện.
Thanh Ti liên tục gật đầu, cô bé cũng đã từng bị lừa nên biết bên ngoài rất đáng sợ.
Chớp mắt đã đến lúc xuất phát, cả nhà đưa Thanh Ti và Nhạc Thính Phong đến sân bay.
Sắp lên máy bay, Tiểu Ái ôm Thanh Ti và Nhạc Thính Phong một cái: “Đi đường bình an, sang đến bên đó không giống ở nhà, nhất định phải chú ý an toàn có biết không!”
Hai đứa trẻ gật đầu, Thanh Ti nói: “Mẹ yên tâm đi, bọn con sẽ trở về nhanh thôi.”
Tiểu Ái cúi đầu hôn lên má con gái một cái: “Bảo bối, mẹ ở nhà đợi con.”
Nhạc Thính Phong nắm tay Thanh Ti, tạm biệt mọi người, sau đó đi vào cổng kiểm tra an ninh.
Bóng dáng hai đứa trẻ từ từ biến mất ở lối vào cổng, Tiểu Ái mắt đỏ hoe, trong lòng vô cùng buồn bã.
“Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu, chỉ là đi chơi thôi mà, sẽ nhanh trở về thôi.”
“Em chưa từng xa Thanh Ti lâu như vậy.”
Du Dực ôm lấy vai Tiểu Ái: “Anh biết, sau này sẽ không cho nó đi xa như vậy, nếu đi thì chúng ta sẽ cùng đi.”
Hai người đứng bên ngoài đến khi máy bay cất cánh thì mới rời khỏi.
Lên máy bay, Thanh Ti cũng vì rời xa mẹ mà tâm trạng có chút không vui, nhưng trẻ con tính mau quên, qua một tiếng sau, cô bé đã hào hứng trở lại. Đây chuyến du lịch dài ngày đầu tiên của cô bé, cũng là lần đầu xuất ngoại, tâm trạng vô cùng kích động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.