Học sinh của anh còn trẻ nhưng đều hiểu rằng nhân sinh không thể quay đầu lại.
Khi tiếng chuông tan học vang lên, thầy giáo Chu nói với mọi người: “Học kỳ cuối cùng này, chúng ta hãy cùng nhau cố gắng, thầy tin tưởng vào các em. Đối với thầy, các em là những học trò ưu tú nhất, lớp chúng ta là tập thể đoàn kết nhất. Mọi người cố lên.”
Tất cả mọi người cùng đồng thanh hô: “Cố lên.”
Sau khi được thầy giáo Chu khai thông tư tưởng, tinh thần học tập của học sinh trong lớp đã quay trở lại.
Tan học, Lộ Tu Triệt cùng Nhạc Thính Phong rời khỏi lớp học, “Tớ vẫn muốn hỏi cậu cái này, kì nghỉ đông vừa rồi cậu đã đi đâu vậy? Tớ hỏi Thanh Ti nhưng cô bé chỉ nói là cậu đi xa nhà một chuyến.”
“Cũng không có chuyện gì.” Khi tham gia vào quân doanh huấn luyện mùa đông kia, Nhạc Thính Phong đã ký một hiệp nghị giữ bí mật. Trong đó có yêu cầu rằng khi cậu ở quân huấn có trải qua chuyện gì thì sau khi đi ra cũng không được tùy tiện nói ra.
Lộ Tu Triệt thấy Nhạc Thính Phong rõ ràng là chỉ trả lời cậu cho có lệ bèn nhịn không được nói: “Còn không có cái gì chứ, trên hai tay cậu đều là vết thương. Này này, tớ hỏi cậu một câu, không phải là cậu bị đưa đi làm cu li đó chứ?”
Lúc trên lớp, Lộ Tu Triệt đã nhìn thấy đôi tay của Nhạc Thính Phong.
Quả thực là đã hoàn toàn nằm ngoài nhận thức của cậu rồi!
Vừa ra khỏi lớp học, Lộ Tu Triệt mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880165/chuong-2152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.