Nhạc Thính Phong lại lạnh run cầm cập, còn hắt xì mấy cái. Gần đây cậu thường cảm thấy sau lưng có gió lạnh buốt, cậu cảm thấy vô cùng kì lạ, cùng không biết là chuyện gì.
Lão thái thái vẫy tay cười híp mắt nói với Nhạc Thính Phong: “Thính Phong này, cháu lên lầu gọi Thanh Ti dậy đi, đến giờ ăn sáng rồi.”
Nhạc Thính Phong nhìn đồng hồ nói: “Bà ơi, hôm nay Thanh Ti vẫn chưa đi học, hay là để em ấy ngủ thêm một chút đi.”
Lão gia ở bên cạnh cũng phối hợp nói: “Đúng đó, để Thanh Ti ngủ thêm một chút. Thời gian trước Thính Phong còn ở trong trại huấn luyện, buổi tối Thanh Ti đều ngủ không ngon, mỗi ngày đều dậy rất sớm. Nay Thính Phong trở về, nó khó khăn lắm mới ngủ ngon được, cứ để nó ngủ, đến 8 giờ hãy gọi nó dậy.”
Lời của lão gia nói rất có lý, ý muốn nói với Nhạc Thính Phong: “Cháu xem, Thanh Ti nhà ta thích cháu biết bao nhiêu, cháu không trở về, nó ăn không ngon, ngủ không yên, ngày nào cũng mong nhớ cháu. Cháu phải thương nó, quan tâm nó thật nhiều.”
Quả nhiên lão gia vừa nói xong, trong mắt Nhạc Thính Phong đều là sự đau xót.
Cậu nói: “Sau này cháu sẽ không đi lâu như vậy nữa, lần này là cháu suy nghĩ không thấu đáo.”
Lão gia cười haha nói: “Cái này sao có thể trách cháu, nhưng mà không chỉ Thanh Ti, cháu vừa đi, cả nhà liền cảm thấy trống trải rất nhiều. Thanh Ti có lúc còn vô thức dọn bát đũa cho cháu nữa……”
Lời này khiến Nhạc Thính Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880161/chuong-2148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.